Lãnh Nhiên đau đến nỗi mặt mũi nhăn nhó, buổi sáng bị cô ta đánh, anh ta đã không đánh lại. Bây giờ nếu không phải nể mặt Tiểu Yên, nhất định anh ta đã cho người mời cô ta ra ngoài rồi.
Thế nhưng đúng như dự liệu của Tiểu Yên, biết cô ta chắc chắn sẽ đến tìm anh ta, như vậy thì tiến hành theo kế hoạch của cô đi.
Anh ta từ dưới đất đứng lên, bộ dáng cà lơ phất phơ, đi từng bước đến.
"Cô muốn tôi chịu trách nhiệm như thế nào?"
Quá lắm cũng đừng để anh ta lấy cô ta chứ? Anh ta thật không muốn kết hôn.
Trần Bang Thiển tưởng tượng đến người đàn ông như anh ta đã từng ngủ với vô số phụ nữ, liền ghê tởm không chịu được.
Nhưng bởi vì cục tức này, cô ta nhịn trước.
Cô ta ngồi vào ghế sô pha, hai chân vắt chéo: "Đương nhiên là anh sẽ làm bạn trai của tôi."
Lãnh Nhiên nhướn mày: "Không thành vấn đề."
Anh ta ngồi xuống cạnh cô ta: "Còn gì nữa không?"
Trần Bang Thiển đương nhiên không thể nói toạc hết ra, cô ta cười lạnh.