Thấy anh bộ dạng kích động, Mạc Thanh Yên cũng cười, nhắc nhở anh.
"Tập trung lái xe, tôi chưa muốn chết."
Nghĩ đến mình sẽ cùng Lệ Đình Tuyệt kết hôn, hình ảnh kia cô đã tưởng tượng không biết bao nhiêu lần, bây giờ đã thành hiện thực. Bọn họ một nhà cuối cùng cũng ở bên nhau, cô làm sao có thể chết?
Tâm trạng Lệ Dạ Kiêu thật tốt thật tốt, cô không bài xích anh, anh thật sự rất vui.
Xe chạy đến Trân Cầu Loan, một resort cạnh bờ biển, Mạc Thanh Yên xuống xe, không khỏi cười.
"Tiểu Kiêu, thì ra cậu rất hiểu biết nha."
Cô rất thích nơi này, vừa có thể chơi ở bờ biển, vừa có thể ăn vặt tại phố đồ ăn, hai người khẩu vị tương tự nhau, dễ ăn dễ uống.
Mạc Thanh Yên đã ngửi được mùi thức ăn, vì thế chỉ chỉ.
"Đói bụng, Tiểu Kiêu chúng ta đi kiếm ăn đi."
Lệ Dạ Kiêu khóa xe, đi theo cô xen lẫn vào trong đám người, Mạc Thanh Yên hôm nay tâm trạng tốt, cho nên thấy cái gì cũng ăn, ăn xong một lượt, bụng đã cô căng đã căng phồng lên.