Băng Khối và Dương Quang nhìn Bối Thiến bước vào phòng, sau đó vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của Angela.
"Mi Mi nói rất đúng."
Bây giờ mami đang bị bệnh, nếu như có người dám ức hiếp cô, bọn chúng nhất định sẽ ức hiếp lại gấp bội lần.
Lúc này hai người đang hôn nhau say đắm dưới kia có chút khó chịu, Lệ Đình Tuyệt nặng nề hôn lên môi cô, sau đó tiến sát lại bên tai cô nói.
"Vợ ơi, ngày tốt cảnh đẹp không thể bỏ lỡ, chúng ta về phòng tiếp tục."
Mạc Thanh Yên bị anh hôn đến mức hai mắt đều trở nên mơ hồ, đôi mắt to mông lung, dựa vào vai anh.
"Em không còn sức lực rồi."
Kỹ thuật hôn của anh rất tốt, hôn đến nỗi đôi chân cô trở nên mềm nhũn, bây giờ muốn cô đi lên lầu, vốn dĩ không thể đi được nữa.
Lệ Đình Tuyệt bế cô lên, cái ôm rất chắc chắn. Mạc Thanh Yên hai tay ôm lấy cổ anh, trong mắt đều là ý cười. Còn đôi mắt anh đều là bóng hình cô, đêm nay sẽ là một đêm vô cùng đẹp.