Trí nhớ hôm trước của Mạc Thanh Yên rất nhanh quay về , cô chỉ nhớ bản thân đã cùng bọn Nam Cung Di uống rượu, sau đó cô không biết gì nữa.
Cô nâng tay ảo não gõ đầu, không biết uống rượu lại còn cố uống, giờ thì hay rồi, chạy hẳn lên giường người ta. Cô vội vàng kéo chăn nhìn, bản thân vẫn còn đang mặc áo ngủ, cũng may chưa có xảy ra chuyện gì khác.
Mà tất cả điều này đều bị Lệ Đình Tuyệt thu hết vào đáy mắt, anh khó chịu vuốt tóc trên trán, nhìn sang cô.
"Tiểu Yên, em vừa nãy chạm vào nó, phải chịu trách nhiệm."
Dứt lời anh liền kéo cô nằm sấp trên người anh, Mạc Thanh Yên hơi xấu hổ, hai tay chống lên ngực anh, thế nhưng tay vừa mới nhấc, mặt liền trượt xuống, vừa vặn hôn đúng điểm nhỏ trước ngực của anh.
Việc này làm cho Lệ Đình Tuyệt càng không thể bình tĩnh được, hai tay giữ chặt eo của cô, cô chỉ có thể rút hai tay trở về.
Cười ngượng ngùng, "Em không cố ý, lần sau em sẽ không uống rượu nữa."