"Lệ thái thái, em đang ghen."
Đôi tay dài của anh vươn qua ôm cô vào ngực, cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô một cái.
Mạc Thanh Yên thẹn thùng nhìn xung quanh: "Này, anh không được hôn em khi ở bên ngoài, em sẽ ngại lắm."
Người nào đó đỏ mặt, thúc giục anh mau đi, khuôn mặt lại không giấu nổi nụ cười ngọt ngào.
Hai người đi vào một cửa hàng bán quần áo phụ nữ rất nổi tiếng. Mạc Thanh Yên đi dạo một vòng rồi quay lại nói với Lệ Đinh Tuyệt.
"Bạn của anh là người như thế nào? Giống người như Lãnh Nhiên hay là giống người như Ngôn Ngọc."
Hai người kia thật ra rất dễ ở chung, cô và bọn họ cũng coi như là bạn tốt.
Lệ Đình Tuyệt một tay cho vào túi quần đi theo sau cô, đôi mắt hít lại.
"Có thể không giống với tưởng tượng của em."
Bởi vì những người bạn ở bên này của anh không phải là danh môn vọng tộc, tất cả đều dựa vào bàn tay trắng dựng nghiệp cho nên tính cách, phẩm hạnh đều không sai.