Nghe giọng nói trầm thấp của anh, Mạc Thanh Yên không nhìn được khẽ cười một tiếng.
"Đang nhớ em à?"
"Ừ"
Anh không nên để cô về nhà một mình, cả hai phải đi cùng nhau mới đúng.
Mạc Thanh Yên cảm thấy hôm nay Lệ Đình Tuyệt không giống như bình thường, cái dáng vẻ yêu nghiệt lạnh lùng đã mất đi mà thay vào đó là vẻ đa sầu đa cảm.
"Tuyệt, hãy chờ em, chúng ta nhất định sẽ kết hôn".
Lòng tin của cô ngày càng mãnh liệt, cô nhất định phải cầm tài liệu mật trở về.
Lệ Đình Tuyệt ảm đạm cười:
"Ừ, không ai có thể ngăn cản được chúng ta."
Mạc Thanh Yên chuẩn bị lên máy bay, vì thế nói: "Angela sắp tỉnh rồi, em đi lấy quần áo cho con bé, anh nghỉ ngơi một lát đi, đừng vội đến công ty."
Nói xong, cô liền cúp máy, sắc mặt Lệ Đình Tuyệt có vẻ đã ấm áp trở lại.
__________________
Sau đó Angela tỉnh lại, không thấy mẹ ở bên, vì thế mặc váy ngủ, tóc tai rối bời đi ra tìm cô.