Hai đứa trẻ bước lên lầu,đi thẳng tới phòng nghiên cứu của anh. Phòng nghiên cứu của anh quả thực rất đơn giản, ngoại trừ tấm rèm màu trắng, phòng còn có giá sách, chiếc bàn làm việc và đồ nội thất bằng gỗ lim.
Do đó căn phòng có vẻ nghiêm túc, trông hơi nặng nề, cả hai nhìn màu sắc nhạt nhẽo của căn phòng, không thích lắm.
Dương Quang tiến lên, kéo rèm cửa làm cho ánh nắng đột ngột chiếu thẳng vào căn phòng. Nhất thời cả căn phòng tràn đầy sức sống, cũng có vẻ ấm áp hơn rất nhiều.
Băng Khối ngồi xuống ghế gỗ, mở máy tính. Cậu bắt đầu tìm kiếm và phát hiện một trong những chiếc đĩa đã bị khoá. Cảm giác có gì đó không ổn trong chiếc đĩa này.
Cậu cố gắng nhập mật mã nhưng vẫn chưa thể mở thành công. Cậu quay đầu lại, nói với Dương Quang: "Đem chiếc máy tính này kết nối với máy tính của chúng ta, sau đó, em hãy giải mã nó."
Dương Quang bắt đầu tiếp nhận, Băng Khối ngồi bên cạnh quan sát, nói cho Dương Quang số liệu rồi chỉ vào một chỗ.