Lệ Đình Tuyệt gối đầu lên tay, quay sang nhìn cô, cô gái kia đang quay lưng lại với anh, hình như đã ngủ rồi. Nhìn thế lại không khỏi liếc trong ngực mình một cái, bình thường cô thích dựa vào đó mà ngủ.
Hôm nay cô lại cách xa anh như vậy, trong ngực cảm thấy vắng vẻ, trong lòng cũng cảm thấy trống rỗng.
Sau đấy người nào đó liền dịch sát vào một ít, Mạc Thanh Yên cảm giác được anh dịch về phía mình, cũng lui về phía mép giường. Động tác của hai người cực kỳ ăn khớp, anh dịch sang, cô cũng dịch sang.
"Ba. . . . . ."
Cô gái nào đó nằm sát mép giường, muốn cùng anh phân rõ khoảng cách, lại quên mất cô vốn đã nằm gần cạnh giường rồi. bây giờ thì hay rồi, bị ngã xuống đất, thực sự là đau chết người.