Sau khi mắng xong ông quay sang nhìn hai đứa cháu trai đang ngồi nhàn nhã ăn hoàn toàn không quậy phá ăn cũng thực ngon.
Trong lòng ông có chút vui vẻ: "Trầm ổn như vậy ông rất thích, về sau đưa theo bên người có thể mỗi ngày ra oai với lão Trần bọn nhỏ về sau phải mang họ Lệ nha."
Băng Khối cùng Dương Quang đã quen với cách nói chuyện của em gái nên không ngăn cản cô bé dù sao trong mắt cả hai em gái đều rất đáng yêu.
Hơn nữa trong thời gian ăn cơm cả hai đều rất ít nói chuyện, nguyên tắc của họ đã như vậy từ lâu.
Lệ Đình Tuyệt rời khỏi phòng ăn liền hỏi người giúp việc "Có nhìn thấy mẹ con Mạc tiểu thư đi đâu không ?"
" Ở toilet" Người giúp việc cung kính trả lời.
Lệ Đình Tuyệt cất bước đi đến chợt nghe được tiếng của Mạc Thanh Yên.
"Angel không phải mẹ đã nói với con là không được nhắc tới quần áo khi có người lạ sao, con đã quên rồi sao?"