Hai người đến Lệ gia, Lệ Đình Tuyệt dắt cô đi lên lầu chính, Mạc Thanh Yên kéo kéo anh.
"Chúng ta không nên thân mật như vậy."
Dù sao Lệ Lão gia cũng không quá đồng ý, bọn họ như vậy chỉ làm ông càng thêm tức giận. Vốn dĩ cô cảm thấy hôm nay lão gia muốn gặp bọn họ, nhất định là chuyện tốt. Vì vậy cô làm anh mất vui.
Lệ Đình Tuyệt càng nắm chặt cô hơn, "Anh không để ý người khác nhìn như nào, em nhất định phải ở trong lòng anh."
Mạc Thanh Yên ngẩng đầu lên nhìn anh, quai hàm thật chặt, khuôn mặt đẹp trai của anh lộ ra sự cứng rắn. Không khỏi ngọt ngào cười, cô cũng không quản, anh nghĩ thế nào cũng được.
Vừa vào đến sảnh, người đang dọn dẹp, nhìn thấy hai người bọn họ đi vào, cung kính hành lễ.
"Đại thiếu gia, Mạc tiểu thư!"
Anh chỉ nhìn lướt qua, sau đó buông cô ra, nắm lấy tay cô, đi lên lầu.