Mạc Thanh Yên khẽ gật đầu, tiểu nha đầu này tuổi còn nhỏ, hơn nữa còn là thiên kim tiểu thư trong nhà, tùy hứng cũng là bình thường.
"Sau này chúng ta là bạn."
Lệ Đình Tuyệt đã hỏi Ngôn Kim, bác sĩ nói không có trở ngại gì, chỉ là thương ngoài da, đến lúc đó không để lại sẹo là được.
May là không bị thương ở xương, nếu không chắc chắn sẽ bị nát, như vậy phải phẫu thuật, lên bàn mổ.
Mạc Thanh Yên quay đầu nhìn, "Anh, em không sao, anh về đi, giúp em chăm sóc mấy đứa nhỏ."
Nhìn thấy Lệ Dạ Kiêu, cô tò mò, "Tiểu Dạ Tử sao anh cũng đến đây?"
Lệ Dạ Kiêu oai nghiêm bước đến, "Nghe nói cô bị thương, đến xem xem."
Mạc Thanh Yên nhấc môi, hai con mắt to tròn chuyển động, "Cảm ơn, tôi không chết được đâu."
Xem cô vẫn cái dáng vẻ nghịch ngợm đấy, Lệ Dạ Kiêu cũng yên tâm, lúc đó nghe thuộc hạ nói tình hình của cô, anh sợ đến nỗi phi xe đến luôn.
"Mai tôi mang cháo đến cho cô."