Mạc Thanh Yên nhìn bọn họ, quả nhiên là người của ông nội, sau đó nói với Lệ Đình Tuyệt.
"Em đi gặp ông trước, tối nay sẽ liên lạc lại với anh."
Lệ Đình Tuyệt nhìn cô chăm chú, sau đó hôn lên trán cô.
"Tất cả mọi chuyện đều đổ lên đầu anh, đã biết chưa?"
Nhìn thấy mắt anh hơi sập xuống, bộ dạng vô cùng nghiêm túc, Mạc Thanh Yên cười. Người này là đang chịu tiếng xấu thay cho người khác sao?
Nhìn thấy cô chỉ cười, không đáp lại lời anh, ánh mắt anh lại tối sầm thêm vào phần.
"Đã nghe thấy chưa?"
Mạc Thanh Yên thấy anh sắp nổi nóng rồi, vì vậy khẽ gật đầu. Sau đó buông tay anh ta, đi lên vào bước. Mới quay đầu lại, "Ông nội rất thương em, anh không cần lo lắng."
Nói xong quay người bước đi, dáng người nhẹ nhàng, tóc thả xuống bên hông. Mỗi bước đi, mái tóc khẽ đung đưa theo. Bóng lưng vô cùng đẹp, làm Lệ Đình Tuyệt không thể rời mắt, nhìn đến khi cô rời khỏi sân bay.
"Thiếu gia, lão thái gia bảo cậu về nhà một chuyến."