Angela vui vẻ, cười ngọt ngào bước đến phía cô, nhấc váy công chúa, rồi ngồi xổm xuống.
"Thật sao? An An vẫn luôn đẹp, chú Lãnh chú cũng rất đẹp trai."
Angela tuyệt đối là đại biểu của người đẹp miệng dẻo, khiến cho Lãnh Nhiên vui đến nỗi không cần, quay đầu nói với Lệ Đình Tuyệt.
"Sau này tôi phải sinh một bé gái đáng yêu như Angela."
Nghĩ rất xinh, đẹp, nở hoa. Ôm đi ra ngoài, cũng sẽ bị người khác đố kị mà chết.
Angela nói chuyện với anh, để đợi công nhân mở đồ chơi cho con bé, nghĩ đến tối sẽ đưa chúng về nhà, con bé sẽ có rất nhiều đồ chơi để chơi.
Lãnh Nhiên bước đến phía hai đứa trẻ, "Băng Khối, Dương Quang, sao các cháu không chọn?"
Hai đứa không trả lời, Lãnh Nhiên cầm lấy cái xe điều khiển, "Thích cái này sao?"
"Trẻ con."
"Vậy cái này?"
"Nhàm chán."
Cuối cùng Lãnh Nhiên xám ngắt lại đi về, lắc đầu với Lệ Đình Tuyệt.
"Hai đứa trẻ này rất khó bảo, hoàn toàn không giống những đứa trẻ bình thường."