Đúng lúc này truyền đến giọng nói của Bạch Mạn Cầm.
"Cậu tới đây làm gì? Tiểu Tuyết còn đang ngủ, cậu không được quấy rầy con bé."
Lệ Dạ Kiêu liền đứng dậy trốn vào phòng vệ sinh, sau đó một thân ảnh cao lớn xuất hiện, anh đi đến bên giường Mạc Thanh Tuyết. Lạnh nhạt liếc nhìn cô, Mạc Thanh Tuyết làm bộ như mới tỉnh lại.
Vui mừng trên mặt cô liền động thân thể giữ chặt lấy tay anh, "Tuyệt, anh là đang lo lắng cho em phải không?"
Trên gương mặt lộ ra nụ cười hạnh phúc nhưng Lệ Đình Tuyệt lại tuyệt tình rút tay ra khỏi cô.
"Mạc Thanh Tuyết, đứa nhỏ trong bụng là của ai cô chắc là biết rất rõ. Bất quá, chuyện cô xâm nhập nhà người khác bất hợp pháp thì ngày mai cảnh sát sẽ đến tìm cô, chúc cô may mắn!"
Nói xong liền xoay người bước đi vừa tuyệt tình vừa lạnh lùng.
Mạc Thanh Tuyết tức giận giận đến bụng đau nhức, anh ấy vì sao lại có thể đối xử với cô như vậy chứ?
Thật là tuyệt tình.