Mạc Thanh Yên giật tay anh ra, " Bỏ ra, tôi sẽ không làm bạn với kẻ lừa đảo, các người đều giống nhau."
Nói xong liền tức giận đi ra ngoài, Ngôn Kim lắc đầu, đó cũng là kết cục tự làm tự chịu của Lệ Đình Tuyệt. Lừa gạt vốn dĩ là không tốt, có bắt đầu, sẽ có một ngày bị vạch trần.
Trần Bang Thiển hai tay vòng trước ngực, nhìn kỹ Lệ Đình Tuyệt, sau đó cười lạnh diễm.
Thật may hôm nay ta giúp Tiểu Yên vạch trần anh, không thì cô ấy sẽ bị anh lừa cả đời. Có điều, Tiểu Yên sẽ có anh trai tôi, ai cũng đừng nghĩ đến việc cướp cô ấy.
Nói xong liền quay người đi, đi rất đoạn tuyệt.
Ngôn Kim đến xem xét tình trạng vết thương của hai người, " Tuyệt anh chịu đựng chút, phải rút kim ra.
Sau đó Lệ Đình Tuyệt trải qua sự đau đớn của việc rút kim, có vài cây quá sâu, lúc rút ra, máu cũng tuôn ra. Nhưng anh không kêu lên, đến lông mày cũng không nhăn chút nào.
Người con gái kia phẫn nộ rời đi, điều này mới tổn thương anh nhất.