Angela vui vẻ không thôi, vì thế đôi chân nhỏ dẫm lên da, đôi tay nhỏ ôm ấy mặt anh ta:" Chụt" thơm một cái.
Mạc Thanh Yên ngồi nhìn không chịu được, cô ngồi vị trí kế bên tài xế bên trên, sau đó quay đầu đi.
Angela đừng có tham lam quá.
Nhìn thấy bộ dạng tức giận của mami, con bé không nhìn cô, sau đó ôm lấy cổ Lệ Đình Tuyệt, dựa vào người anh ta.
Lệ Đình Tuyệt bị đôi tay nhỏ của con bé ôm, không gian tràn đầy sự ấm áp, không thể nói rõ ràng được, ngày thường anh là một con người lạnh lùng, đối với ai cũng giữ khoảng cách, chỉ có tiểu nha đầu này là cứ dán lấy.
Nhưng đã để cho anh biết được một kinh nghiệm, anh rất thích.
Tới trường học rồi, Mạc Thanh Yên xuống xe, sau đó kéo cửa sau:"ĐI thôi, tiểu công chúa của mẹ."
Cũng không biết Lệ Đình Tuyệt mua lúc nào biết bao nhiêu là váy đẹp, hôm nay tiểu nha đầu mặc một chiếc váy công chúa bạch tuyết màu xanh nhạt, còn bảo tiểu nha đầu xõa tóc.