Lúc hắn trở lại phòng bao cũng là lúc đồ ăn đã được mang lên. Lão thái thái đang cùng Uông Lạc Lạc tán gẫu đến vui vẻ, nhìn thấy hắn tiến vào. Cả hai đều dừng lại, lão thái thái gọi hắn.
Tuyệt, đến ngồi cạnh Lạc Lạc này.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Uông Lạc Lạc đỏ lên, vì sao cô chỉ vừa nhìn thấy nam nhân này thì tim liền đập nhanh hơn. Tất cả sự tự tin như biến mất, không khỏi nhéo vào lòng bàn tay mấy cái, khiến cho bản thân trấn định hơn một chút.
Khuôn mặt Lệ Đình Tuyệt lạnh băng, ngồi vào vị trí bên cạnh lão thái thái, vị trí này của hắn vừa vặn có thể nhìn đến gian phòng cách vách. Đúng là chỗ của mấy người Mạc Thanh Yên, cô đang cùng nam nhân kia cười nói đến vui vẻ.
Trên gương mặt nụ cười chưa từng biến mất. Hơn nữa nam nhân kia còn luôn tay gắp đồ ăn cho cô.