Toàn thân Cung Ngũ run lẩy bẩy, vội vàng ưỡn thẳng lưng lên nói: "Cháu và Yến Đại Bảo là bạn tốt nhất của nhau, cháu tuyệt đối sẽ không ức hiếp cậu ấy. Chú Yến cứ yên tâm hai trăm phần trăm về cháu đi ạ!"
Yến Đại Bảo ra sức gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc: "Đúng vậy, Tiểu Ngũ còn lâu mới ức hiếp con, ba đừng có dọa nạt Tiểu Ngũ!"
Yến Hồi lại trừng mắt nhìn Cung Ngũ, khi chuyển ánh mắt nhìn Yến Đại Bảo lập tức giống như nhìn bông hoa xinh đẹp nhất trên thế gian, giơ tay ra sờ má Yến Đại Bảo, nói "Được, ba nghe lời Yến Đại Bảo."
Cung Ngũ cảm thấy ánh mắt ba Yến Đại Bảo vừa nhìn cô có chút kỳ quái, tại sao chứ? Chẳng lẽ là vì ba Yến Đại Bảo ghen tị cô có điện thoại mới sao?
Dù sao thì trong mắt Cung Ngũ, Yến Hồi vốn là một người không bình thường, suy nghĩ này của cô thực sự xuất phát từ bản năng tự nhiên.