Sau đó anh đứng dậy, "Trước khi tôi và Tiểu Ngũ hủy hôn ước, tôi sẽ không đến tìm em. Nhưng tôi cũng không cho phép có người đàn ông tạp nham nào đó xuất hiện bên cạnh em."
Nhạc Mỹ Giảo cũng đứng dậy: "Bộ Sinh, cậu đừng manh động!"
"Tôi không manh động." Bộ Sinh khom lưng nhặt cà vạt dưới đất lên ném thẳng vào thùng rác, "Trên đời này không có chuyện gì có thể vẹn toàn, có được thì sẽ có mất. Nếu phải lựa chọn giữa em và Tiểu Ngũ, tôi chỉ có thể hi sinh Tiểu Ngũ. Phía nhà họ Cung tôi sẽ đích thân đi giải quyết, cho tôi thời gian hai năm, chúng ta sẽ kết hôn."
Nhạc Mỹ Giảo bước lên trước hai bước, mặt lạnh lùng, "Tiểu Ngũ mới đến nhà họ Cung chưa tới bốn tháng, cậu muốn ép chết nó sao?"
Bộ Sinh mỉm cười, "Sao có thể? Nhà họ Cung chỉ muốn cái danh vị hôn phu, bất luận là ai, chỉ cần là con gái nhà họ Cung thì bọn họ đều vui vẻ. Hơn nữa, em sợ Tiểu Ngũ bị tôi lừa, dặn đi dặn lại, tôi muốn hôn em ấy một cái cũng khó."