Yến Thanh Ti vừa nghe thấy liền bật cười, chắc cô chưa từng gặp ai đáng yêu như Nhạc phu nhân mất.
Cô quay lại, gật đầu: "Vâng, bác nói đúng... đôi khi anh ấy... đúng là cũng không tồi tệ lắm... "
"Aizz, vậy cô..."
Yến Thanh ngắt lời Nhạc phu nhân: "Lời của bác thôi đừng nói ra. Con là hạng người gì mọi người đều biết. Con với anh ấy chỉ chơi đùa với nhau thôi là được rồi, nếu tới với nhau thật... sợ rằng không ai chơi nổi nữa mất. Cảm ơn bác... đã không nhìn nhận con như những người khác."
"Cô..."
"Con đi đây."
Nhạc phu nhân nhìn Yến Thanh Ti ra ngoài, khẽ thở dài. Thật ra, bà cũng rất mâu thuẫn, cô gái này có chuyện trong lòng, lại là chuyện trong gia đình, kì thực cũng không hợp với con trai bà, nhưng con trai bà lại thích người ta, hơn nữa... bà cũng không ghét cô.
Có điều, cũng chẳng cần bà phải nhọc lòng, con gái nhà người ta căn bản không có suy nghĩ ấy.