Lặng ngắt như tờ.
Đám binh sĩ cùng với quần chúng vây xem ở đài tế thiên, ước chừng có mấy vạn người, giờ đây tất cả đều trợn tròn mắt, há hốc mồm.
Lão tổ Đinh Hoành phóng ra uy áp tại chỗ, một lời khiến cho tất cả đều thần phục trong khi không hề tự chủ, còn cưỡi Thiết Bối Dực Long xuất hiện, uy phong cái thế, khí thế như mây!
Vốn tưởng rằng, rất nhanh lão ta sẽ trấn áp vị Trương Sư này đến không có đường phản kháng. Ai ngờ lão còn chưa có ra tay, đã ngã thẳng xuống từ trên không trung...
Ta ngất!
Ngươi có dám không đáng tin cậy thêm chút nữa không?
Đi ra từ vương cung, đối với cao thủ như ngươi thì mệt nhọc cái nỗi gì chứ? Thế nhưng cứ nhất định phải làm màu, bay lên thật cao, muốn làm một cú trừng phạt trời giáng, bễ nghễ từ trên cao, lấy thế đè người... Giờ thì hay rồi. Có trừng phạt đấy, chỉ là đối tượng biến thành chính mình!