Trong phòng ngủ chính, bầu không khí vô thức trở nên mập mờ.
Phó Hàn Tranh bế người đặt lên giường, vươn tay vuốt ve gương mặt đã trở nên gầy đi nhiều, dịu dàng và thâm tình hôn xuống.
Cố Vi Vi đưa tay ôm cổ anh, ngửa đầu đáp lại nụ hôn của anh.
Nụ hôn triền miên, dần dần dẫn đến lửa nóng, cô bị hôn đến mức đầu óc choáng váng.
Lần ly biệt này đã trải qua quá nhiều biến cố, trước kia ở trên giường, Cố Vi Vi rất ít khi buông thả bản thân, hôm nay cô phá lệ nhiệt tình.
Chẳng qua bởi vì Phó Hàn Tranh mới từ công ty trở về, còn chưa nghỉ ngơi, hai người vui vẻ một lần, sau đó dừng lại.
Cố Vi Vi rúc trong ngực Phó Hàn Tranh, nhỏ giọng nói.
"Hôm nay bác gái có nói chuyện với em, nhắc chúng ta sắp xếp thời gian để bọn họ và Carman Dorrance gặp mặt nhau một lần, hình như bác trai không phản đối nữa."
Phó Hàn Tranh ngạc nhiên nhướng mày: "Bọn họ thật sự nói như thế ư?"