Cố Vi Vi trở lại biệt thự số bảy của Châu Giang Thịnh Cảnh đã là bảy giờ chiều.
Bà Phó và Phó Thắng Anh vừa mới rời đi, Phó Hàn Tranh tự mình trông nom hai đứa bé.
Hai bánh bao nhỏ đang chơi đùa trên nệm ở phòng khác, nghe được tiếng Phó Thời Dịch ở ngoài cửa gọi bọn nó, lập tức vứt đồ chơi dùng tay và chân bò về phía cửa.
Cố Vi Vi vừa mở cửa, liền thấy bánh bao nhỏ đáng yêu đang bò về phía mình, hớn hở quỳ trên mặt đất ôm lấy Hữu Hữu bò đến bên người trước nhất.
"Các con tới đến mẹ sao?"
Cô ôm Hữu Hữu, Điềm Điềm cũng bò tới muốn ôm một cái.
Cô hôn con trai một cái, giao Hữu Hữu cho Phó Hàn Tranh, mình ôm lấy con gái.
"Điềm Điềm, hai ngày nay con có ngoan không?"
Cô bé còn chưa biết nói chuyện, cũng nghe không hiểu cô nói cái gì, chỉ biết ôm thật chặt cổ mẹ đã hai ngày không gặp.
Thế nhưng mà Hữu Hữu ở trong ngực Phó Hàn Tranh, cũng nhìn cô với anh mắt mong đợi.