Lạc Thiên Thiên và Cổ Vân Triệt sợ hãi cả kinh, nghe tiếng nhìn sang.
Sau đó, liền nhìn thấy Nguyên Mộng mặc một bộ váy liền thân thấp ngực, hóa thành người phụ nữ xinh đẹp với đôi môi đỏ mọng, đang đứng cách đó không xa cười híp mắt nhìn bọn họ.
Đứng bên cạnh cô ấy, còn có Cố Vi Vi mang kính râm và đội mũ, cùng với Phó Thời Dịch và Lăng Hiểu đã ngụy trang.
" Tại sao các người lại ở chỗ này?"
Vừa nhìn thấy người quen đều đang ở gần, khuôn mặt của Lạc Thiên Thiên lập tức đỏ rực.
Hành vi hung hãn vừa rồi của mình, sợ là bọn họ đều nhìn thấy được.
Ánh mắt trong trẻo lạnh lùng của Cổ Vân Triệt đảo qua đám người, cuối cùng rơi ở trên người Cố Vi Vi.
Mặc dù đây là lần đầu tiên gặp được cô, nhưng là anh ta biết rõ cô rốt cuộc là ai.
Dù sao, nếu như không phải anh ta, còn lâu cô mới còn sống trên đời này.
Cố Vi Vi nhận ra được ánh mắt của đối phương, cũng đánh giá đối phương.