Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch khẽ nhìn thoáng qua, anh trai vì sao càng ngày càng dễ ghen.
Nhan sắc và vóc dáng của anh, có người đàn ông nào vừa mắt được chị dâu, vậy mà một chút tự tin cũng không có.
Cố Vi Vi nhìn Phó Hàn Tranh giây trước còn hy vọng cô tiếp tục đóng phim, giây sau lại phản đối với tốc độ ánh sáng, không khỏi bật cười.
"Em chỉ tùy tiện nói thôi, anh phản ứng mạnh như vậy, em cũng không tìm ra người đẹp trai hơn."
"Bây giờ nói vậy, lại qua mười năm tám năm, chị dâu đối mặt với các em trai đẹp vẫn có thể nói thế sao?" Phó Thời Khâm cười hỏi.
Phó Thời Dịch vừa nghe, lập tức nói với anh trai mình:
"Anh, anh ấy nói mấy năm nữa anh già rồi, chị dâu sẽ thích mấy em trai đẹp, nên đánh."
Phó Hàn Tranh mặt không gợn sóng, quay đầu nói:
"Kế hoạch thu mua Moni, ngày mai đưa anh."
Phó Thời Khâm vừa nghe liền sặc: "Không phải tới cuối tuần sao?"
"Ngày mai anh muốn xem." Phó Hàn Tranh lạnh giọng nói.