Cố Vi Vi vừa nhận điện thoại, vừa đi đến phòng ăn bắt đầu dùng cơm.
Phó Hàn Tranh nghe được nàng gọi người hầu dọn cơm, giọng nói mới có chút hòa hoãn.
"Bọn nhỏ đâu?"
"Vừa mới ngủ." Cố Vi Vi nhẹ nhàng nói.
Phó Hàn Tranh nghe vậy, dặn dò.
"Buổi chiều bọn nó đi ngủ, em cũng tiện thể nghỉ ngơi một chút đi."
Dù sao, đêm qua bởi vì không để bọn nhỏ ở bên người cô, cả đêm cô đều không ngủ ngon, sáng sớm trời vừa sáng đã dậy rồi.
"Biết rồi, chờ anh trở về." Cố Vi Vi dịu dàng cười nói.
Phó Hàn Tranh biết cô đang dùng cơm nên cũng yên lòng cúp điện thoại.
Lúc chiều, lại kết thúc công việc thật sớm, về nhà trước giờ tan tầm.
Cố Vi Vi đang cùng hai đứa bé nghỉ ngơi, anh trở về phòng liếc mắt nhìn ba mẹ con, không muốn làm phiền bọn họ nghỉ ngơi, bèn chuẩn bị lên thư phòng trên lầu xử lý một số công việc còn dang dở.