(*Cẩu lương là một từ lóng của người Trung Quốc dùng để trêu đùa, chỉ các hành động thân mật, tình cảm ngọt ngào mà các cặp đôi yêu nhau thể hiện trước mặt những người độc thân.)
Phó Hàn Tranh không biết suy nghĩ lúc này trong đầu cô, anh thử độ nóng của canh, sau đó để nguội thêm một lúc rồi nếm lại, cảm thấy không còn nóng nữa, lúc này anh mới đưa cho cô.
"Không còn nóng nữa, em có thể uống được rồi."
"Anh à, em cũng muốn uống canh."
Phó Thời Dịch lấy lòng nhìn chằm chằm anh cả, muốn cảm nhận một chút tình anh em.
Ánh mắt Phó Hàn Tranh lạnh lùng liếc qua anh ta, chậm rãi nói một câu.
"Cậu muốn uống gì?"
Phó Thời Dịch lập tức tự mình múc một bát canh, cười nói.
"Em muốn uống canh, canh rất ngon."
Quả nhiên, cái gọi là tình anh em không tồn tại.
Nếu như anh ta đợi anh cả múc canh cho mình, đoán chừng sẽ bị anh cả ấn đầu vào trong bát canh để uống.