Phía sau chân núi Hoắc Sơn, nơi này ngày thường rất ít người qua lại, nhưng hôm nay, lại có rất nhiều cao thủ đến đây.
Có người của triều đình, có tiên sư của Đăng Tiên Ti, rồi càng có rất nhiều người tập võ trong giang hồ.
Nơi này có gần trăm người tập trung, mà người yếu nhất, cũng có tu vi nhất lưu cao thủ.
Nếu ở quận thành, thì những người này, đều là những đại nhân vật.
Nhưng ở nơi này, chỉ đủ tư cách tham gia lần hành động này mà thôi!
Tôn Hằng đi sau lưng Chu Chính, không nhanh không chậm đi xuống sườn núi.
Trên người hắn có một loại cảm giác tương hợp với trời đất, không che giấu chút nào, tu vi tiên thiên tỏa ra ngoài, hấp dẫn không ít ánh mắt của người khác.
Tất nhiên mọi người có thể nhìn ra được, hắn là một người vừa mới lên cấp tiên thiên.
Thời gian tiến gian ngắn ngủi, nên vẫn không thể điều khiển được khí tức quanh thân, nên mới không khống chế được để lộ ra bên ngoài.