Một kiếm chém qua, tay đứt rung trời!
Theo kiếm quang xé không chém tới, cánh tay đầy vảy đỏ chộp về phía Vương Bảo Nhạc bị chém đứt ngay chỗ cổ tay, phần bị chém đứt cũng lập tức vỡ nát, hóa thành vô số máu tươi hư ảo như một cơn mưa máu, muốn bay ngược về trong cánh tay cụt kia.
Nhưng rõ ràng là không thể, kiếm quang đã chém đứt cánh tay đó lại lóe sáng, chỉ trong nháy mắt đã có một cỗ uy áp khổng lồ đến mức không cách nào diễn tả được đột nhiên giáng xuống. Nó lật ngược về phía đám mưa máu đang định bay ngược lại kia như một bàn tay vô hình.
Chỉ trong nháy mắt, phiến mưa máu kia đã bị đổi hướng, lại bay thẳng về phía Vương Bảo Nhạc. Ý chí của chủ nhân cũ ẩn chứa trong đó lúc này cũng bị quét sạch, biến thành thứ vô chủ. Nó phát ra từng đợt sức mạnh kỳ lạ như hóa thành một thứ đại bổ, chớp mắt đã va chạm với Lôi Đan, Minh Đan ở trước mặt Vương Bảo Nhạc cùng thân thể hắn, sau đó lập tức thấm vào rồi dung nhập.