Nhìn Vương Bảo Nhạc, toàn thân con lừa lại run rẩy dữ dội, cảm giác sợ hãi theo bản năng khiến nó cảm thấy người cha trước mắt trở nên xa lạ chưa từng có. Khí tức trên người đối phương lại càng khiến nó như nhìn thấy biển máu, nên sau khi Vương Bảo Nhạc đến gần, dù chỉ nói một câu thôi cũng đủ khiến con lừa sợ đến mức bốn chân run rẩy, mềm oặt ra như không còn sức, nằm phịch xuống đất không dám cục cựa.
Chuyện này khiến Vương Bảo Nhạc im lặng, trong mấy ngày này, hắn cũng không biết rốt cuộc mình đã giết bao nhiêu con Hỏa Liệt thú để luyện thành tầng thứ nhất của Chúc Đoạt Đế Khải, lại tích lũy được chất dinh dưỡng vô cùng kinh người, đồng thời cũng làm cho hắn hiểu rõ hơn về Chúc Đoạt Đế Khải mà mình ghép râu ông nọ vào cắm bà kia mà ra này.