Thế giới tối đen này lại tràn ngập yên tĩnh, không có bất kỳ âm thanh hay ánh sáng này, bao gồm cả ba người Triệu Nhã Mộng cũng bị bao phủ trong bóng tối, duy chỉ có thế giới nội tâm của ba người bọn họ lúc này là sáng bừng.
Triệu Nhã Mộng tỉnh lại, cô không chú ý tới mình đã không có thân thể nữa, chỉ giống như một tia ý thức đang lướt đi trong tinh không đầy biển lửa.
Trong tinh không tràn ngập một ngọn lửa đặc thù, biển lửa bao trùm phạm vi vô tận, thiêu đốt từng ngôi sao, đồng thời cũng khiến cho cả tinh không sụp đổ.
Trong quá trình sụp đổ này, Triệu Nhã Mộng ngơ ngác lướt đi, cô không biết đã qua bao lâu, mãi cho đến khi tìm thấy một gốc cây ở sâu bên trong biển lửa này.
Một gốc cây vô cùng khổng lồ, còn khổng lồ hơn cả những ngôi sao!