Nghe sư tôn của mình nói vậy, hô hấp của Trần Tuệ trở nên dồn dập hơn, hai mắt mở to đầy vẻ không dám tin. Cô ta không ngờ kịch biến lần này lại là do tông môn của mình và ngũ thế thiên tộc liên thủ tạo nên.
Cô hiểu hậu quả của việc này là gì, thậm chí cả tông môn cũng đã nghĩ đến từ đầu, đây gần như là đối địch với cả Liên bang. Một khi vỡ lở nhất định sẽ tạo thành chiến tranh diện rộng nhưng dù là như thế mà tông môn vẫn tham dự. Điều này khiến cho Trần Tuệ hít sâu một hơi, ý thức được lần này tông môn muốn cược một vố lớn!
Lão bà kia cũng không nói thêm gì nữa, sau khi đưa cho Trần Tuệ một ít đan dược, lại hỏi rõ ràng về linh nguyên, biết được đó là một chiếc đỉnh nhỏ thì mới quay người lại đạp không đuổi thẳng đến nơi Vương Bảo Nhạc đang bế quan Trúc Cơ!