"Lại là ngươi!!"
Vương Bảo Nhạc khó khăn lắm mới khống chế được khí cầu bình ổn hạ xuống, vừa ngẩng lên nhìn đã muốn điên tiết. Hắn không biết có phải mình với con Vượn Kim Cương này xung khắc nhau không. Đây đã là lần thứ hai gặp nó rồi, nhất là nhìn vẻ mặt thì rõ ràng là nó đã nhận ra khí cầu của Vương Bảo Nhạc...
"Ta đâu có bay lên tầng mây đâu, sao cái con khỉ này lại như vậy? Thấy ta dễ tính nên ức hiếp à?! "
Vương Bảo Nhạc giận dữ, hắn không thể nhịn nổi nữa nhưng nghĩ đến tu vi và lai lịch của con vượn kia thì...
"Ta nhịn!"
Vương Bảo Nhạc nghiến răng, muốn nhảy ra khỏi khí cầu. Hắn nghĩ nếu đã không chọc vào được thì cứ thu khí cầu lại. Chẳng lẽ con Vượn Kim Cương này còn dám trực tiếp động thủ với mình hay sao?