"Linh căn mà cũng biết giả thần giả quỷ à?"
Vương Bảo Nhạc trừng mắt, nhìn cái thân ảnh hư ảo đang phát ra tiếng cười kia với vẻ hồ nghi. Thật ra, hắn cũng chẳng sợ hãi gì nhiều. Dù sao thì trước khi tới đây hắn đã biết được phần nào về linh căn Chân Tức từ thẻ ngọc của Chưởng viện cho, biết rõ chúng nó cũng có linh trí.
Lúc này, hắn đang định bước lên nhìn cho rõ thì thân ảnh hư ảo đó như phát giác ra được điều gì, chợt quay phắt người lại... Lộ ra một gương mặt trắng toát không có ngũ quan cùng với căn tu dài bảy tấc trong cơ thể nó.
"Bảy tấc kia á!"
Vương Bảo Nhạc lập tức nổi giận, hắn biết thứ mình cần phải tìm bây giờ chính là linh căn một tấc có duyên với mình.
"Lúc đến đây thì cảm thấy chẳng khó khăn gì nhưng tới khi chính thức trải qua rồi thì mới biết nó khó tới cỡ nào."