Thiên Vũ bắt đầu giãy giụa điên cuồng, cao giọng gào thét: "Ngươi cho rằng chỉ cần làm như thế này là có thể cản trở được ta ư? Ngươi cho rằng một đợt sấm sét giáng xuống khi một Nguyên Anh kỳ nhỏ nhoi độ kiếp là có thể gây khó khăn cho ta à? Ngươi nằm mơ đi, ta là cao thủ Phân Thần kỳ đó, một đợt lôi kiếp bé nhỏ đối với ta mà nói thì là cái thá gì chứ?"
Dưới sự vùng vẫy và công kích của linh lực, sợi tơ Kim Tằm bắt đầu bị giãn ra từng chút một, có điều Cốc Lưu Phong lại rất nhanh chóng lấy ra sợi mới để bổ sung vào.
Tiếng sấm chớp trên đỉnh đầu càng lúc càng gần, mang theo áp lực mạnh mẽ có thể phá hủy hết tất cả mọi thứ. Nỗi sợ hãi trong lòng Thiên Vũ cũng càng lúc càng tăng lên, ả cảm thấy có gì đó không bình thường, rất không bình thường. Đợt lôi kiếp này không giống với tưởng tượng của ả, giống như nó còn mang theo cả uy lực từ sự trừng phạt của ông trời khiến cho ả chỉ nghe thấy âm thanh thôi là đã không nhịn được mà sợ run.