Hột Khê khẽ mỉm cười, trong tay biến ra một luồng thủy linh lực dội rửa khắp người. Những vết máu me dơ dáy trên người, trên tóc cô nhanh chóng được gột rửa sạch sẽ, lộ ra làn da nhẵn mịn như ngọc thạch.
Da thịt cô không có chút tổn thương nào, cũng không có lấy một vết sẹo. Dưới ánh nắng rực rỡ, làn da cô lại càng sạch sẽ mềm mại, giống như tỏa ra ánh sáng long lanh khiến tất cả mọi người đều ngơ ngẩn ngắm nhìn.
Cho dù Lục Chỉ Hi được xưng tụng là đệ nhất mỹ nhân của học viện Thần Y chắc cũng không có làn da đẹp như vậy đâu nhỉ?
Còn cả cặp mắt phượng xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo, cơ thể cao gầy thướt tha kia nữa. Lúc này, rất nhiều người mới phát hiện nhan sắc của thiếu niên trước mặt còn yêu kiều xinh đẹp hơn cả con gái, thậm chí có thể nói là nghiêng nước nghiêng thành.
Vệ Thành Uyên đột nhiên sực tỉnh, phát hiện mình đang ngây người ngắm nhìn Hề Nguyệt thì khuôn mặt vô thức nóng lên. Cả trái tim hắn cũng đập thình thịch loạn nhịp.