Đến căng tin, Hạ Kỳ tìm một phòng bao riêng, Tiểu Miêu Miêu cầm thực đơn, chỉ lung tung một đống món.
"Món này, món này nữa, tất cả cho cháu phần lớn ạ."
Hạ Kỳ rửa tay xong đi ra, Tiểu Miêu Miêu đã gọi đồ ăn xong.
Thấy Hạ Kỳ đi ra, Tiểu Miêu Miêu đưa menu cho Hạ Kỳ: "Thất cách cách, anh còn muốn gọi thêm món gì khác không?"
"Không cần."
Bây giờ đã qua giờ ăn cơm, thức ăn mà Tiểu Miêu Miêu gọi nhanh chóng được bưng lên.
Nhìn cả bàn đầy hải sản và thịt, Hạ Kỳ giật giật khóe môi: "Em chưa ăn cơm trưa sao?"
"Em ăn rồi." Tiểu Miêu Miêu đeo bao tay vào, vươn tay về phía xương sườn, cười ngượng ngùng: "Nhưng em cảm thấy vẫn chưa no."
Hạ Kỳ chỉ vào tôm và cua trên bàn, chau mày: "Không phải em ghét bóc vỏ tôm nhất sao?"
Tiểu Miêu Miêu chu cái miệng bóng mỡ lên, chớp đôi mắt to: "Chẳng phải đã có Thất cách cách sao? Nếu anh không ở đây, em chắc chắn không gọi."
Hạ Kỳ: "..."