Lúc hai cậu nói chuyện, hiệu trưởng đã phát biểu xong, bắt đầu đọc lời tuyên thệ.
Miêu Kỳ Phong nhe răng nhếch miệng nhìn Hạ Kỳ, giơ cao nắm tay phải giữa không trung. Hạ Kỳ lạnh nhạt nhìn Miêu Kỳ Phong, đột nhiên rút cái tay đang đút trong túi quần ra.
Động tác rút tay của cậu chậm lại trước mắt Miêu Kỳ Phong, cậu ta hoảng sợ trừng to mắt, giọng run rẩy: "Cậu… cậu muốn làm gì?"
Không phải là muốn đánh mình chứ! Miêu Kỳ Phong nhớ, Hạ Kỳ có thói quen kiên trì tập thể dục buổi sáng mỗi ngày, nếu thật sự đánh nhau với Hạ Kỳ, chỉ riêng thể lực thì cậu ta còn kém xa Hạ Kỳ.
"Tớ?" Hạ Kỳ cất cao giọng, nhìn ánh mắt hơi hoảng sợ của Miêu Kỳ Phong, khóe miệng khẽ cong lên một đường cong đẹp mắt.
Dáng dấp của cậu giống tên du côn bạo lực lắm sao? Dưới ánh mắt hoảng sợ của Miêu Kỳ Phong, tay Hạ Kỳ rơi xuống vai cậu ta.