Đạo diễn giống như tỉnh khỏi giấc mộng nói: "Cut! Đến đây thôi! Ơ, Cậu là..."
Không biết cậu thanh niên xuất hiện từ lúc nào, thân hình cao ráo, kiêu ngạo, bướng bỉnh, ngông cuồng tự cao tự đạo đang khó chịu nhìn Ninh Hề Nhi.
Vừa nhìn thấy cậu ta, đạo diễn Lý chỉ có một ý nghĩ: Nếu như người này bước vào giới giải trí thì mấy anh "tiểu thịt tươi" giờ có là cái quái gì?
Ông ta kích động tới mức nói cũng run run, "Chào cậu, xin hỏi cậu có ý định bước vào giới giải trí không? Tôi có thể dựa theo điều kiện ngoại hình của cậu để chế tạo cho cậu một bộ phim!"
Sẽ nổi tiếng! Nhất định sẽ nổi tiếng!
Kỷ Dạ Bạch lạnh nhạt nhìn ông ta, quăng một câu "không hứng thú", liền sải bước đi về phía trung tâm hiện trường, nắm lấy cổ tay Ninh Hề Nhi, kéo cô về phía sau mình.
Ôn Tư Niên nói: "Ôi, cậu Kỷ, cậu tới thật là đúng lúc."
Kỷ Dạ Bạch cười lạnh lùng nói: "Tôi nói cho cậu biết, cậu đừng có mơ mộng hão huyền với người phụ nữ của tôi!"