Cố Hạo Đình nhìn Du Tiệp Ngạo: "Trước kia anh có kết oán với ai không?"
Du Tiệp Ngạo chau mày lắc đầu: "Không có manh mối gì. Trước đó thì có thể là Mai Kính Sơn."
"Duật Cẩn đã sai Lý Ích đến ám sát anh thì Mai Kính Sơn không thể phái thêm một người khác được." Cố Hạo Đình suy đoán.
"Người áo đen kia có gì đặc biệt không? Đúng rồi, vân tay, tôi sẽ cho người đến phòng anh lấy vân tay để đối chiếu." Cố Hạo Đình thận trọng nói.
"Vô ích thôi, cô ta đeo găng tay, ra tay cực kỳ nhanh gọn, giống như sát thủ được huấn luyện chuyên nghiệp vậy." Du Tiệp Ngạo nhớ lại.
"Có tiếng mở cửa sổ không?" Cố Hạo Đình nhớ cửa sổ phòng Du Tiệp Ngạo khi đó đang mở rộng.
"Cô ta núp sau giá sách chờ tôi trong phòng từ trước, cao khoảng một mét sáu lăm, hình thể gầy gò. Khi ngã xuống, tôi có để ý chân của cô ta, má trong bị mài mòn nghiêm trọng.