Cầu tuyết nhỏ đưa Hàn Sâm ra khỏi hang đá, đi men một con đường nhỏ dọc theo vách núi. Thay vì nói là đường nhỏ, nói nó là một khe đá trên vách núi thì đúng hơn.
Nhiều chỗ chỉ rộng bằng một bàn chân, bên dưới là mây tím cuồn cuộn, ngay cả cầu tuyết nhỏ cũng phải cẩn thận từng li từng tí.
Hàn Sâm biết cầu tuyết nhỏ có khả năng phi hành, nhưng nó chọn đi bộ men theo vách núi chứ không dám bay ở đây, đương nhiên Hàn Sâm cũng không bay mà đi theo nó.
Điều khiến Hàn Sâm cảm thấy quái lạ là vì sao con ôn này không đi chỗ bằng phẳng, cứ nhất định phải kiếm chỗ cheo leo?
Ban đầu Hàn Sâm cứ tưởng cầu tuyết nhỏ muốn kéo dài thời gian, nhưng sau đó lại phát hiện ra không phải. Hắn leo lên theo cầu tuyết nhỏ từ bên này, dọc đường không nghe thấy tiếng thú rống và cũng không phát sinh chuyện gì nguy hiểm, đường đi cực kì thuận lợi.