"Cả Cửu Thiên Đại Đế, rất nhiều Đế Linh và sinh vật thần siêu cấp đều không phát hiện ra áo choàng Bóng Đêm. Ngươi nhìn ra cái gì mới là chuyện lạ." Long Đế khinh miệt nói.
Hàn Sâm mừng rơn trong dạ, không thèm so đo sự khinh thường trong giọng nói của Long Đế. Nếu quả thực đúng như lời Long Đế nói thì hắn kiếm được món hời to rồi.
"Không biết thứ này có mục nát vô dụng như cờ Vĩnh Dạ không." Hàn Sâm giật nhẹ chiếc áo choàng với vẻ hồ nghi, không dám dùng sức mạnh quá, chỉ sợ mình sẽ xé nát nó ra.
May mà chiếc áo choàng không bị xé rách như cờ Vĩnh Dạ. Hàn Sâm tăng lực mấy lần mà vẫn chẳng khiến nó suy suyển chút nào.
"Quả nhiên là bảo bối. Thứ này dùng thế nào?" Hàn Sâm mừng rỡ nhìn Long Đế.
"Đã là áo choàng Bóng Đêm thì đương nhiên phải dùng trong đêm mới có tác dụng rồi. Nếu không có gì bất ngờ, thì ban đêm ngươi khoác nó vào, sẽ chẳng có ai nhìn thấy ngươi nữa đâu." Long Đế nói.