Ánh sáng dần dần yếu đi, Hàn Sâm tập trung nhìn về phía bệ đá thì thấy một bóng dáng huy hoàng đang ngồi trên đó. Từ miệng bóng dáng ấy dường như có ma âm thì thào truyền ra.
Hàn Sâm cố nhìn bóng dáng kia nhưng không thể nào thấy rõ, chỉ thấy một cái bóng được bao phủ bởi ánh sáng thần thánh rực rỡ, trông hình dáng tựa như một người có thân thể cường tráng đang ung dung ngồi đó.
Hắn cũng nghe không hiểu ma âm. Rõ ràng khi nghe thì dường như hiểu được chút gì, nhưng ngẫm lại thì chẳng nhớ mình đã nghe gì cả.
Khi bóng dáng huy hoàng xuất hiện, tất cả dị sinh vật đều chăm chú lắng nghe với dáng vẻ khác hẳn với sự hung ác bình thường, hệt như một đám học sinh tiểu học đang ngoan ngoãn nghe bài giảng, trông vừa khôi hài vừa buồn cười, nhưng lại trang trọng không tả xiết.
Long Đế đã kinh hoàng đến á khẩu từ lâu, chỉ biết trợn trừng hai mắt mà nhìn bóng dáng kia với vẻ không thể nào tin nổi, sợ hãi hơn cả gặp ma.