"Có gan, cứng đấy..." Hàn Sâm giơ ngón tay cái lên rồi cắm vào người Chu Đình.
Chu Đình lập tức hét lên như lợn chọc tiết, thân thể co giật, mặt xanh lét, mùi vị của Phân Cân Thác Cốt đúng là không phải thứ người bình thường có thể chịu được.
Tuy Chu Đình không thể tính là người bình thường, tính nhẫn nại cũng vượt xa những người đó nhưng lúc bị hành hạ vẫn đau đến mức kêu cha gọi mẹ.
"Tôi... Tôi nói... Đều.. Đều là thật... Tôi thật sự không biết... Chỉ là những lời các trưởng bối truyền lại..." Chu Đình vừa kêu la thảm thiết vừa nói đứt quãng.
Lúc này Hàn Sâm mới dừng tay lại hỏi: "Nói gì?"
"Cậu đừng ra tay nữa, muốn hỏi gì thì hỏi đi, tôi biết sẽ nói hết mà." Chu Đình thật sự bị hành phát sợ.
"Bớt nói nhảm đi." Hàn Sâm không nhịn được nói.