Phong Lăng cong môi, nghiêng đầu nhìn cô: "Con gái thì làm sao? Con gái cười với cô thì không thể ngất được à?"
"Haizzzz, chờ chút!" Tần Thư Khả giơ tay lên làm một động tác STOP với Phong Lăng: "Anh Phong Lăng… À, không đúng, không phải là anh Phong Lăng, là chị Phong Lăng. Đúng, là chị họ! Cô và Phong Minh Châu đều là chị họ của tôi! Nhưng chắc cô không lớn hơn tôi là bao đâu nhỉ?"
Cô vừa nói vừa nhìn Phong Lăng từ trên xuống dưới một lượt: "Khéo khi cô còn là em họ của tôi ấy chứ*, tuổi còn nhỏ thì phải chú ý giữ chừng mực một chút. Bây giờ là con gái rồi, cô đừng dùng vẻ mặt trêu ngươi đó để nói chuyện nữa. Cô là mối tình đầu của tôi, có biết cô ăn mặc thế này, còn để tóc dài đứng trước mặt tôi thì sẽ khiến trái tim tôi nhỏ máu không? Thanh xuân của tôi, tình yêu vừa mới ở giai đoạn chớm nở của tôi đã rơi vào tay của kẻ lừa đảo gái giả trai nhà cô, tôi thật không cam tâm mà!"