Mặc Cảnh Thâm bế Quý Noãn từ bể bơi ra, cô được trùm khăn tắm, áo tắm xộc xệch, tóc vẫn chưa khô, rũ xuống sau vai.
Dù sao Quý Noãn cũng mới bước vào giai đoạn hồi phục, vẫn cần phải nghỉ ngơi nhiều. Bơi lội vốn là môn thể thao rất tốn sức, lúc này, chưa nói được mấy câu, cô đã dựa vào ngực anh, thấy hơi buồn ngủ.
Mặc Cảnh Thâm bế cô vào phòng tắm, sau đó để cô tắm nước nóng và thay đồ ngủ.
Mặc Cảnh Thâm vốn định ngồi trên ghế sofa chờ cô ra ngoài sẽ sấy tóc cho cô. Ai ngờ sau khi ra ngoài, không biết cô gái này đã quen ngồi trong lòng anh như mấy ngày trước, hay chỉ muốn quấn lấy anh, mà ngồi thẳng lên đùi anh, tiếp tục giữ nguyên tư thế như trước khi đi tắm, dường như muốn tựa vào lòng anh để ngủ vậy.
Lúc trước, có nhiều đêm cô không ngủ được vì phấn khích hoặc nhõng nhẽo, anh đều ôm cô và dỗ cô chìm vào giấc ngủ như thế.
Rõ ràng cô đã tỉnh táo, nhưng hình như đã bất cẩn tập thành thói quen này.