Tiểu Tịnh Trần có tài năng về vũ lực trời cho mà không ai có thể sánh bằng, nhìn như chỉ nhẹ nhàng vặn một cái, nhưng thực ra là bẻ các đốt ngón tay hơi trật khớp ra một chút mà thôi, căn bản là không thể tổn thương đến xương cốt. Từ nhỏ tới lớn, trò chơi bẻ ngón tay kiểu như thế này, cô bé không biết đã chơi với người ngứa ngáy tự tìm ngược như Đại Sơn không biết bao nhiêu lần rồi. Kết quả là kỹ thuật bẻ ngón tay của cô bé ngày càng tốt, sức chịu đau của Đại Sơn lại càng ngày càng kém đi.
Bạch Hi Cảnh lạnh lùng quét mắt nhìn Đại Sơn, xoa đầu khen ngợi Tiểu Tịnh Trần. Tiểu Tịnh Trần mặt mày cong thành hình trăng non.