Trận đấu đã bắt đầu, Tiểu Tịnh Trần không có thời gian quay lại trò chơi để thay trang bị mới. Nhưng Tiểu Tịnh Trần không chịu nghe lời giải thích của MC, bé rưng rưng căm phẫn, mếu máo uất ức, trong cổ họng đã bắt đầu nghẹn ngào khóc thành tiếng. MC không khỏi đau đầu, hàng trăm khán giả trong hội trường đều nhìn anh ta chòng chọc. Bạn nhỏ này chính là tổ tông đánh không được, quát không được, đến cả nói chuyện cũng không thể lớn tiếng đây mà. Anh ta bất đắc dĩ đành phải hướng ánh mắt cầu cứu về phía Bạch Húc Thần – Anh ơi, anh là anh trai ruột của em ấy, cứu mạng em với á a a a!
Bạch Húc Thần khẽ ho một tiếng, cố nín cười đi vào giữa sân khấu rồi cúi người xuống, ngón tay thon dài lau giọt nước mắt vòng quanh khóe mắt của Tiểu Tịnh Trần. Cậu chỉ vào màn hình rồi dịu dàng nói: "Trận đấu đã bắt đầu rồi, đối thủ sẽ không cho em thời gian thay trang phục đâu. Sau khi tiêu diệt hắn thì chúng ta có thể về nhà rồi, anh sẽ mua đồ ăn ngon cho em nhé."