Download App
20% Ăn Em Tới Nghiện / Chapter 2: Chương 2

Chapter 2: Chương 2

Cái gì, gặp mặt?!" Trong văn phòng truyền đến một trận rống giận.

"Lần gặp mặt này con hãy sắp xếp thời gian, ba đã sắp xếp xong xuôi" Giọng nam trong điện thoại chính là lão ba của Hạ Diễm.

Đúng vậy, cái người ăn no không có chuyện gì làm, ban ngày chỉ biết đánh cầu lông, buổi tối về ôm bà xã –lão ba! Cái người này như thế nào lại đột nhiên đề xuất một cái gặp mặt từ trên trời rơi xuống

Gặp mắt? Nực cười, bình thường Hạ Diễm hắn có một đốn phụ nữ đưa lên cửa, sẽ đi xem mắt sao?

"Muốn gặp mặt thì ba tự mà đi!" Hạ Diễm bất mãn tranh luận "Công việc của con bình thường bận như vậy, ba còn có thời gian muốn làm loại xiếc này?"

"Hôn nhân đại sự đâu phải là trò đùa?" Hạ lão cũng học Hạ Diễm nghiền ngẫm từng chữ một. "Gặp mặt là đối với con là chuyện tốt, Hạ gia chỉ có một con trai là con, khi ba ở tuổi như con, bạn gái không có mười cũng có bảy , tám người, con tự nhìn lại cuộc sống của chính mình đi, đem chính mình giống như hòa thượng, con không quan tâm tương lai của mình, nhưng ba và mẹ con đã bắt đầu lo lắng rồi đó"

"Ba nói là nói như vậy, vậy thì như thế nào không thấy ba tới công ty giúp con?" Hạ Diễm bị chọc tới khởi lên lửa giận, hống nhẹ.

"Con muốn tương lai chính mình bị hủy hoại sao" Hạ lão lạnh lạnh nói, thiếu chút nữa bị tiếng nói của con trai làm cho điếc lỗ tai.

"Được rồi, không có việc gì có thể bãi triều, nhớ rõ thứ Bảy buổi tối về nhà một chuyến"

"Ba …" Khi Hạ Diễm còn muốn thượng tấu, tại nơi khác Thái Thượng Hoàng đã cúp.

Hạ Diễm hung hăng cúp điện thoại, ở trong lòng mắng thô tục. Lúc này, cửa gỗ văn phòng lại vang lên

"Tiến vào." Hắn phiền chán thấp giọng nói.

Vào là một nữ thư ký cao gầy. "Tổng tài, bên ngoài có một cô gái, là người mà khi nãy bảo vệ đã cho vào"

"Cho cô ấy vào" Hạ Diễm không kiên nhẫn vẫy vẫy tay.

"Vâng" Thư ký đáp lại, liền xoay người rời khỏi văn phòng.

Không lâu, một cái đầu dò cái vào trước văn phòng, gương mặt ngọt lộ ra chút tò mò

"Đi vào! Rồi đóng cửa lại" Hạ Diễm thấp giọng mệnh lệnh.

"A…" Lê Hương Hương nghe lời Hạ Diễm đi vào văn phòng, ngoan ngoãn đem cửa đóng lại.

"Khi nãy cô ở trong điện thoại nói cái gì?" Hạ Diễm lần thứ hai nhìn đến mặt Lê Hương Hương. Khi nãy, hắn nhận được điện thoại cô gọi tới, cô nói không cần hắn giới thiệu công việc nữa, bởi vì cô rất có thể sẽ kết hôn.

Gặp quỷ, vì phòng ngừa cô giở trò quỷ, hắn kêu cô đến công ty mà nói, đem sự tình nói gõ ràng, giải thích thanh thanh bạch bạch.

Lê Hương Hương tự động ngồi ở trên sô pha, một đôi tinh mâu đen nhánh chớp chớp. "Chẳng lẽ anh chiêu đãi khách liền ngay cả ly hồng trà cũng không có sao? Tôi vừa nãy ngồi ở xe điện ngầm, miệng có chút xíu khát nha!"

Hạ Diễm hít sâu một hơi, ấn hạ bộ đàm."Pha một ly hồng trà đến"

"Tốt nhất còn có một chút bánh ngọt cùng vài miếng bánh bích quy" Lê Hương Hương không sợ chết lại lần nữa mở miệng yêu cầu. (MT: Ta sợ chị này luôn)

"Lại thêm vào một ít bánh ngọt, vài miếng bánh bích quy" Hạ Diễm cắn răng nói .

Thư ký làm việc rất hiệu xuất, rất nhanh bưng tới hồng trà, bánh ngọt, cùng với một dĩa bánh bích quy tinh xảo, nhìn tới Lê Hương Hương thiếu chút nữa chảy nước miếng xuống, sau khi thư ký ra ngoài, cô liền khẩn trương cầm lấy bánh ngọt bỏ vào miệng mà ăn

Mùi thơm của chocolate ở miệng tan dần, cô hạnh phúc nheo lại một mắt.

"Cô đừng lãng phí thời gian của tôi, mau nói rõ ràng đi" Thời gian hắn thật sự rất quý giá, nhưng mà từ sau khi gặp được cô, hắn liền phát hiện ra cô thực dễ dàng lãng phí thời gian của hắn.

"Nga! Tôi nói anh không cần thay tôi giới thiệu công việc mới nữa" Lê Hương Hương nuốt bánh ngọt , cười vui vẻ nói.

"Vì sao?" Hạ Diễm nhíu mày, ngày hôm qua cô rõ ràng khóc hết nước mắt, nước mũi, vì sao hôm này lại cự tuyệt lòng tốt của hắn?

"Bởi vì tôi có khả năng phải lập gia đình" Lê Hương Hương liếc mắt Hạ Diễm một cái, sau khi ăn xong bánh ngọt, tay lại hướng tới bánh bích quy trên thân bàn "Oa, bánh bích quy ở nơi anh ăn thật ngon nha!"

"Lập gia đình?" Hạ Diễm nghi hoặc nhìn Lê Hương Hương "Người đàn ông nào mắt bị mù muốn kết hôn với con heo như cô?" (MT: Anh đó chứ ai)

"Này!" Lê Hương Hương kháng nghị, hắn làm sao hễ mở miệng là toàn nói lời công kích?

"Cho nên cô không cần tôi giới thiệu công việc cho cô?" Hạ Diễm nhíu mày hỏi .

Lê Hương Hương gật gật đầu "Ân, giấc mộng của tôi là gả cho đầu bếp. Bất quá ba già tôi nói, tuần này muốn tôi cùng một người đàn ông gặp mặt, so với đầu bếp còn vĩ đại gấp một trăm lần"

"Một trăm lần?" Theo miệng cô nghe được loại chuyện ma quỷ này, thế nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy có chút không thoải mái.

"Vĩ đại như thế nào? Nói tôi nghe một chút" Bất tri bất giác, hắn lại muốn cùng cô nói chuyện phiếm.

"Đối tượng thân cận của tôi, nghe nói là tập đoàn kinh doanh thực phẩm, toàn tỉnh có vài chi nhánh, cũng kinh doanh rất nhiều nhà hàng"

Hạ Diễm trầm mặc nghe, đối tượng thân cận của cô điều kiện như thế nào cùng hắn có chút tương xứng?

"Tôi chỉ muốn gả cho anh ta, còn suốt đời ăn không hết bánh ngọt, bánh bích quy, cùng với được ăn ngon khắp cả nước" Lê Hương Hương uống một ngụm hồng trà, giống như tương lai ngay tại trước mắt, cô hạnh phúc say mê.

"Hừ! Người đàn ông kia nhìn đến cô, chỉ sợ sẽ bỏ trốn mất dạng!" Hạ Diễm thình lình hắt Lê Hương Hương một thùng nước lạnh "Phụ nữ là phải tự lập tự cường, không cần cả ngày chỉ biết háo sắc và thích nằm mộng"

Lê Hương Hương cong cái miệng nhỏ nhắn tức giận nhìn Hạ Diễm."Anh thật chán ghét! Lập gia đình có cái gì không tốt, hơn nữa giấc mộng của tôi chính là gả cho người đàn ông có『nhà máy chocolate』, như vậy mỗi ngày tôi đều có bánh ngọt, chocolate để ăn." (MT: Fany à, ta muốn đập chị này quá)

"Cô vẫn là thực tế một chút đi!" Hắn muốn bất tỉnh cũng không được, làm sao có thể lãng phí thời gian cùng cô tán gẫu? "Tiểu thư, cô tuổi không nhỏ, làm một chuyện có ý nghĩa một chút được không?"

"Tôi mới 24 tuổi" Lê Hương Hương chu cái miệng nhỏ nhắn "Lại chưa già"

Cô là cô gái quái dị nhất mà hắn từng gặp qua! Bình thường những cô nàng kia nghe tới hắn là tổng tài của một tập đoàn, đều ước gì cùng hắn tiến một bậc quan hệ, duy chỉ có mình cô gái này thích ăn lại yêu khóc, một bộ dáng vẻ bất cần, còn chạy tới công ty hắn nói với hắn là cô muốn cùng người đàn ông khác gặp mặt!

Trong nháy mắt, làm cho tự tôn đàn ông của hắn có điểm bị thương. Đối với cô mà nói, hắn là cái không có mị lực của đàn ông sao? Hoặc là như lời lão ba hắn nói, hắn có vấn đề?

"Tốt lắm, tôi muốn về nhà" Lê Hương Hương ăn xong bánh bích quy trên bàn, chén hồng trà cũng bị uống hết, sau khi chén một bữa thật no , liền đứng dậy chuẩn bị rời đi "Cảm ơn anh chiêu đãi"

Thấy cô chuẩn bị rời đi, Hạ Diễm nhịn không được đứng lên, lấy tốc độ nhanh nhất đi tới trước mặt cô, xem kỹ diện mạo của cô.

Cô không xấu, có gương mặt giống như quả táo cùng mượt mà; nếu như lấy cô làm ván gỗ, có lẽ hắn có thể trốn tránh được buổi hẹn gặp mặt kia

"Tôi có điều kiện muốn trao đổi với cô" Hắn ngăn cản cô bước ra văn phòng, đem cô kéo vào phòng , rồi lôi cô ngồi xuống ghế sô pha

"Nhưng là…"

Mặc kệ cô có nguyện ý hay không, không đạt được kết quả, hắn sẽ không cho cô bước ra văn phòng nửa bước!

Hạ Diễm vì trấn an Lê Hương Hương, lập tức kêu thư ký đưa vào hơn mười loại bánh ngọt có mùi vị khác nhau, tất cả đều là loại bánh được mới được tung ra thị trường.

"Phúc Hạ ốc" là sản phẩm bánh ngọt cao cấp nhất hiện nay ở tập đoàn Hạ thị, Lê Hương Hương vừa thấy bánh ngọt, ánh mắt cũng lớn lên.

"Tôi thật sự có thể ăn sao?" Cô không khỏi nghi hoặc nhìn hắn "Bánh ngọt này thực quý nha…"

Hạ Diễm gật gật đầu, Lê Hương Hương cao hứng chọn một miếng Tiramisu.

"Tôi có mấy vấn đề muốn hỏi cô" Hắn nhìn tướng cô ăn, hỏi ra câu hỏi mà bản thân nghi hoặc "Tuần này cô muốn cùng trùm thực phẩm gặp mặt?"

"Ừ" Lê Hương Hương gật đầu, miệng lại không rảnh trả lời.

"Cô thích anh ta?"

Lê Hương Hương sửng sốt một chút, lắc đầu "Tôi chưa từng nhìn thấy anh ta, nhưng là tôi thích nghề nghiệp của anh ta."

"Cô vì sao muốn gả cho anh ta" Hạ Diễm tò mò hỏi.

Cô nhìn con ngươi cùng khuôn mặt của hắn, lúc này mới phát hiện hắn có gương mặt tuấn mỹ, tựa như rừng rậm khối bánh ngọt đen*, cùng mê người.

(*Rất nhiều rất nhiều bánh ngọt socola)

Ngô, cô làm sao vậy? Làm sao có thể đột nhiên đem hắn trở thành bánh ngọt? Lê Hương Hương tim loạn đập – chụp, khi phát hiện trong đầu có ý tưởng quái dị này, vội lắc đầu.

"Cô lắc đầu cái gì" Động tác quái dị của cô làm cho hắn bất mãn nhíu mày.

"Gả cho người kia, có thể ăn được rất nhiều món ngon" miệng nhỏ nhắn của Lê Hương Hương cong lên, nói: "Cho nên giấc mộng của tôi là gả cho một trù sư*"

(*đầu bếp)

"Liền vì giấc mộng rách nát này?" Thanh âm Hạ Diễm đột nhiên lớn lên, phát hiện cô đầu thật sự chứa đậu. (Còn có câu: óc bã đậu)

"Đây là giấc mộng vĩ đại, không phải là rách nát, được không?" Lê Hương Hương mất hứng sửa lại cho đúng.

"Vậy cô cảm thấy…" Hạ Diễm cảm thấy đầu có chút đau "Toàn thế giới chỉ còn nam nhân cùng bánh ngọt ăn vĩnh vĩnh cũng không hết, cô sẽ chọn bên nào?"

"Bánh ngọt" Lê Hương Hương không chút nghĩ ngợi phải trả lời. (Thà lấy bánh ngọt làm chồng cũng không lấy người, cười chết)

Quả nhiên, cô là một cô gái kỳ lạ lấy ăn làm trọng!

"Vậy chúng ta đến nói một chút về vụ giao dịch." Sau khi Hạ Diễm hiểu biết Lê Hương Hương hơn, cảm thấy cô gái này có thể lợi dụng một chút, hơn nữa không sợ sau khi lợi dụng xong sẽ hại lại hắn.

Lê Hương Hương nghiêng đầu nhìn Hạ Diễm.

"Tuần này, làm bạn gái của tôi"

Phốc! Bánh ngọt ttrong miệng Lê Hương Hương thiếu chút nữa phun ra "Mới không cần"

"Vì sao?" Hạ Diễm mất hứng gầm nhẹ.

"Bởi vì tôi cũng phải đi gặp mặt, nếu như thành công, tôi cả đời sẽ có điểm tâm ăn không hết" Cô mới không ngu ngốc đâu! Giúp hắn lại không có lợi, lại sẽ mất đi cơ hội có bánh ngọt ăn bánh ngọt vĩnh viễn không hết, cô mới không cần!

Hắn nheo mâu, xem ra cô nàng này chỉ cần nhắc tới "Ăn", đầu óc ngược lại phát ra linh quang sao.

"Bánh ngọt hiện tại cô đang ăn, là một trong những sàn phẩm mà tôi đang kinh doanh. Nói các khác, thực phẩm ở công ty tôi giữ vị trí không nhỏ, so với đối tựơng cô gặp mặt, tôi thành công hơn anh ta gấp trăm lần"

Không phải hắn khoe khoang, hắn không chỉ có chi nhánh ở toàn tỉnh, có liên quan tới thực phẩm đều có phần hắn, thậm chí so với đối tượng thân cận của cô còn lợi hại hơn, hệ thống sự nghiệp phát triển đến nước ngoài, có người đàn ông nào có thể cùng hắn so sánh?

"A?" Lê Hương Hương không thể không nghi ngờ nhìn Hạ Diễm "Thật vậy chăng?"

"Chỉ cần cô ngoan ngoãn đảm đương bạn gái giả của ta, tôi cũng có thể miễn phí cung cấp bánh ngọt vô hạn cả đời cho cô, hơn nữa chỉ cần sản nghiệp có liên quan tới tập đoàn tôi, cô thích ăn bao nhiêu, thích ăn bao lâu đều tùy cô! Cùng lúc, cô không cần vì ăn mà gả cho mèo, chó, mà cũng có năng lực hưởng thụ vô hạn mỹ thực, như thế nào?" Hạ Diễm giống ác ma cùng dụ hoặc Lê Hương Hương.

Quả nhiên, cô do dự "Nhưng là… Tôi đã đáp ứng ba già tôi, nếu như thất hứa…"

"Như vậy tốt lắm, cô trước giả bộ làm bạn gái tôi, sau đó tôi đổi lại, làm bộ là bạn trai cô, không phải hai nhà đều vui mừng?" Kế hoạch của hắn hoàn mỹ không sứt mẻ, nhân sinh* của hắn muốn chính mình nắm giữ, mà không phải từ lão ba hắn đến an bài!

(*cuộc đời)

Lê Hương Hương dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Hạ Diễm "Thật sự muốn như vậy sao?"

"Nếu như cô nghĩ thông suốt, tối hôm nay lại gọi điện thoại cho tôi. Nếu cô không đồng ý cùng tôi hợp tác, chẳng khác nào ngươi vứt bỏ cơ hội được ăn miễn phí vĩnh viễn, còn có mùi vị mới mà cô chưa từng ăn qua"

Hắn là ác ma, thế nhưng dùng bánh ngọt đến uy hiếp cô! Miệng Lê Hương Hương đều dính đầy bơ ai oán nhìn Hạ Diễm "Được rồi! Tôi sẽ suy nghĩ"

Nhìn thấy biểu tình dao động của cô, Hạ Diễm vừa lòng trở lại trên vị trí của chính mình "Cô vừa ăn, vừa nghĩ" Hắn khó có được tâm tình tốt, giữ được chân cô.

Ngô… Lê Hương Hương nuốt vào một ngụm lại một ngụm, quyết định đem vấn đề hắn nói đem về nhà từ từ nghĩ.

Từ từ nghĩ…

Cô thật sự có thể từ từ nghĩ sao? Cái này… cũng không!

10 phút trước, cái người đàn ông giống như rừng rậm đen cùng trông ăn ngon cũng đã gọi điện thoại tới hỏi ý kiến cô, nhưng là cô vẫn là ấp úng đáp không được, chỉ có thể bất đắc dĩ ngồi ở trên giường, ôm gối mà ngẩn người.

Ngẩn người hơn 10 phút, Lê Hương Hương vẫn chưa có rõ ràng, vì thế cô lăn tới tủ bên gường, lấy ra một que kẹo, mở vỏ kẹo, sau đó bỏ vào miệng ngậm.

Cô lại liếm lại mút, lấy đầu lưỡi liếm một vòng kẹo que, tư vị ngọt ngào ở đầu lưỡi hòa tan, đảo người qua một cái, cũng làm cho cô tỉnh táo lại.

Có lẽ Hạ Diễm nói rất đúng, cô gả cho đầu bếp chỉ là vì hưởng thụ món điểm tâm ngọt cả đời, đáp ứng lão ba thân cận cũng là vì món điểm tâm ngọt; bất quá lập gia đình không nhất định sẽ hạnh phúc, nói xui một chút thì sau này nhất định sẽ ghét bỏ cô, cùng cô ly hôn, giấc mộng của cô là được ăn món điểm tâm ngọt vĩnh viễn không phải liền hóa thành bọt biển sao?

Trái lo phải nghĩ, lời nói của Hạ Diễm giống như thực có vài phần đạo lý.

Hắn cũng là thực phẩm trùm, danh nghĩa sản nghiệp trải rộng cả nước cùng nước ngoài, mà cô chỉ cần giả làm bạn gái hắn, có thể cả đời hưởng dụng mỹ thực cả đời ăn không hết…Giao dịch này giống như không tệ nha!

Lê Hương Hương ngậm kẹo que, nghiêng đầu tự hỏi Cuối cùng, cô quyết định —

Cô cầm điện thoại lên, gọi vào dãy số xa lạ, đối phương rất nhanh liền tiếp điện thoại.

"Suy nghĩ xong rồi sao?" Hạ Diễm tựa hồ có thuật đọc tâm, vừa đoán liền biết là Lê Hương Hương.

"Ừ…" Lê Hương Hương mút lấy kẹo que, mồm miệng nói chuyện có chút không rõ "Tôi vừa mới suy nghĩ trong chốc lát, tôi cảm thấy lời nói ngươi kỳ thật cũng có đạo lý…"

Ở đầu dây bên kia, Hạ Diễm đang ngồi ưu nhàn ở trong phòng khách cao cấp, chân bắt chéo lại, chờ đợi âm điệu mềm mại của Lê Hương Hương giải thích.

Thành thật nói, thanh âm cô nói trong điện thoại, thật giống như 0-0 cô gái hai mươi bốn, hơn nữa rất xứng với thanh âm hiện tại của cô…

Kỳ quái, có phải trong miệng cô ngậm cái gì không, tâm tư Hạ Diễm bay ra ngoài quỹ đạo, tưởng tượng Lê Hương Hương đang làm cái gì bên đầu dây điện thoại kia "Nói trọng điểm!"

"Trọng điểm chính là… Thu…" Lê Hương Hương nhấm nháp kẹo que, nuốt xuống nước miếng, phát ra thanh âm ám muội "Tôi nguyện ý làm bạn gái anh, nhưng là anh không thể nuốt lời, chỉ cần tôi muốn ăn, anh đều phải vô hạn lượng cung cấp"

"Không thành vấn đề" Hạ Diễm nhíu mày, cảm thấy giống như nghe thấy thanh âm hôn môi. "Bất quá tôi hiện tại có một vấn đề…"

"Vấn đề gì?" Lê Hương Hương tay trái lấy phone, tay phải chuyển kẹo que.

"Cô hiện tại đang làm cái gì?" Như thế nào cô gái này nói chuyện có chút "mùi vị lách cách ngây ngô", thậm chí nghe qua còn có chút… ám muội?

"Ăn kẹo que" Lê Hương Hương thành thật trả lời."Cũng là sản phẩm công ty anh nga! Chính là thật dài, sau đó bên ngoài được bộc một vỏ chocola, anh có biết hay không? Tôi thực thích mùi vị chocolate nha!"

Sau đó, lại vô tình bổ sung thêm một câu."Hơn nữa ta đều dùng đầu lưỡi liếm nó, chỉ hòa tan trong miệng, nắm trong tay không tan!"

Nếu như là người phụ nữ khác, Hạ Diễm – chắc chắn cảm thấy người phụ nữ kia là xuyên qua điện thoại muốn câu dẫn hắn: nhưng hiện nay người đang nói điện thoại chính là Lê Hương Hương, một cô gái lấy ăn làm mục tiêu, làm sao có thể sẽ nghĩ ra lời nói 'sắc' như vậy?

"Ăn ngon sao?" Không biết vì sao, hắn thế nhưng vì lời nói của cô có chút thất thường.

"Ngon lắm." Lê Hương Hương lại hút một chút."Chẳng lẽ anh chưa từng thử ăn sản phẩm do chính công ty mình sản xuất sao?"

Hạ Diễm cúi đầu nở nụ cười vài tiếng "Vậy cô dùng như thế nào phương thức ăn nó?"

"Dùng miệng a!" Người đàn ông này là nhất định là não có vấn đề! Chẳng lẽ lại dùng lỗ mũi ăn?

"A?" Trong đầu Hạ Diễm xẹt qua một tia tà niệm "Tôi dạy cho cô một phương pháp ăn kẹo que, sẽ trở nên càng ngon hơn."

"Thật vậy chăng?" Lê Hương Hương mở mắt to.

"Trước cô vươn đầu lưỡi của mình. ở trên mặt kẹo que vòng vòng, nhẹ nhàng mà…" thanh âm Hạ Diễm mang điểm tà mị, giống một khúc đàn cello được diễn tấu một cách thật dễ nghe.

Lê Hương Hương bất tri bất giác làm theo lời nói của hắn, trước vươn đầu lưỡi phấn nộn, ở đỉnh kẹo que, giống như đồng hồ báo thức quấn quanh vòng vòng, thẳng đến thân thể cô xẹt qua một chút điện.

"Tiếp theo há mồm ngậm lấy một phần ba, lại chậm rãi rút ra, lại hút vào, rút ra… Động tác này lặp lại mười lần."

"A…" Lê Hương Hương phát hiện động tác chính mình có chút ám muội, thậm chí còn hừ ra ngữ điệu quái dị đến thần kỳ.

Nghe thấy cô thở gấp, thanh âm Hạ Diễm cũng trở nên mất tiếng "Cảm giác như thế nào?"

"Ừ… A…" Lê Hương Hương mặt nhăn mi "Tôi cảm thấy miệng thực mỏi nha! Ăn kẹo que, làm sao lại vất vả như vậy?" Cô kháng nghị nói, lại không hiểu cảm thấy có chút mặt đỏ tim đập.

"Ha ha!" Hạ Diễm ở đầu điện thoại khẽ cười một tiếng."Ngày mai đến công ty tôi"

Hắn nói vừa xong, không cho Lê Hương Hương cơ hội đáp lại, nói ngủ ngon liền cúp điện thoại.

Cô mím chặt môi, nhìn điện thoại trong tay, cuối cùng ánh mắt lại dời về phía kẹo que mùi vị chocolate.

Lại một lần nữa vươn đầu lưỡi, trong đầu nghĩ tới thanh âm của hắn, lại đem động tác vừa mới học, lặp lại một lần…

Cô phát giác thân thể của chính mình hơi hơi nóng lên, cũng không biết sự tăng vọt vì sao mà đến. Hừ! Ngày mai đến công ty hắn, cô nhất định phải hảo hảo hỏi rõ ràng.

Vì sao làm theo phương pháp hắn ăn kẹo que, đột nhiên cô sẽ cảm thấy thân thể rất nóng?

Bánh Tiramisu


next chapter
Load failed, please RETRY

Weekly Power Status

Rank -- Power Ranking
Stone -- Power stone

Batch unlock chapters

Table of Contents

Display Options

Background

Font

Size

Chapter comments

Write a review Reading Status: C2
Fail to post. Please try again
  • Writing Quality
  • Stability of Updates
  • Story Development
  • Character Design
  • World Background

The total score 0.0

Review posted successfully! Read more reviews
Vote with Power Stone
Rank NO.-- Power Ranking
Stone -- Power Stone
Report inappropriate content
error Tip

Report abuse

Paragraph comments

Login