下載應用程式
100% The Promise of Time / Chapter 3: Số Phận Được Định Đoạt

章節 3: Số Phận Được Định Đoạt

Cảnh tượng tại hiện trường vẫn đầy hỗn loạn. Những ánh đèn chớp nháy của xe cảnh sát và tiếng ồn ào từ các cuộc trao đổi khiến không khí càng thêm căng thẳng. Vy và Huy bị tách ra để cung cấp thông tin, và sự căng thẳng giữa họ gần như có thể cắt bằng dao. Vy cảm thấy mình như đang rơi vào một cơn ác mộng không có lối thoát. Huy đứng bên cạnh, cố gắng giữ bình tĩnh để hỗ trợ Vy trong lúc này.

Cảnh sát trưởng, ông Sơn, với vẻ ngoài nghiêm nghị và ánh mắt sắc bén, tiếp cận Vy và Huy. Ông đứng trước xác của Hằng, đang nằm bất động với dây thừng quanh cổ.

Ông Sơn: (nhìn vào xác của Hằng, rồi chuyển ánh mắt sang Vy và Huy) "Tôi cần các cô và cậu cung cấp thông tin chi tiết về những gì cô đã thấy. Bắt đầu từ việc phát hiện ra xác của Hằng."

Vy: (run rẩy, giọng lạc đi) "Tôi… tôi thấy Hằng nằm ở đây, bị cột dây thừng vào cổ. Trước đó, tôi cũng đã nhìn thấy một cái xác gần giống như vậy ngoài cửa sổ của quán cà phê. Nhưng lúc đó tôi cứ nghỉ là do bản thân mình đang bị mệt thành ra ảo giác ,vì vừa phải trực bệnh viện xong."

Ông Sơn: (nhíu mày, đầy nghi ngờ) "Cái xác ngoài cửa sổ? cô nói thật sao. Chúng tôi cần kiểm tra camera an ninh quanh khu vực đó ngay lập tức. Mong cô sẵn sàng hợp tác"

Huy: (gật đầu, lo lắng) "Tôi cũng cảm thấy có điều gì đó không ổn thưa ông. Tôi đã phát hiện cái khăn trắng thêu số 32 màu đỏ trên xác của An, trợ lý của tôi. Có thể cái khăn có thể liên quan đến cái chết của Hằng.Vì theo lời của Vy thì Hằng cũng cầm trên tay cái khăn tương tự nhưng thêu số 26."

Ông Sơn: (chăm chú, nghiêm túc) "Chúng tôi sẽ kiểm tra camera và các manh mối khác. Các bạn nên giữ an toàn và không để lộ thông tin cho bên ngoài.Tôi mong cả hai người trên tinh thần hợp tác với chúng tôi."

- Sau khi cảnh sát hoàn tất việc thu thập chứng cứ và lấy lời khai từ Huy và Vy, hai người được phép trở về phòng của mình với tâm trạng nặng nề. Huy đặc biệt lo lắng khi biết rằng cái xác của Hằng được phát hiện gần hẻm nhà Vy. Sự gần gũi địa lý này càng làm tăng nguy cơ đối với Vy, và Huy không thể không nghĩ đến sự an toàn của cô.

-Khi bước ra khỏi xe cảnh sát tại chung cư của Huy :

Huy: (quay lại nhìn Vy, giọng chân thành) "Vy, anh biết đêm nay rất căng thẳng và đầy lo lắng, nhưng vì cái xác của Hằng được phát hiện gần nhà em, nói thật anh không thể không lo lắng về sự an toàn của em và em đừng sợ mặc dù anh và em chỉ vừa làm quen hồi tối nay nhưng anh không có ý đồ gì với em đâu vì đã có quá nhiều chuyện rồi. Anh nghĩ có lẽ em nên ở lại đây đêm nay, trong căn hộ của anh. Đó là cách tốt nhất để đảm bảo an toàn cho em. Anh hoàn toàn tôn trọng em và không có ý định gì ngoài việc bảo vệ."

Vy: (ngạc nhiên, nhưng cảm thấy sự quan tâm chân thành trong lời nói của Huy) "Tôi hiểu. Cảm ơn anh vì sự quan tâm. Vậy có lẽ tối nay lại làm phiền anh rồi."

-Sau khi quyết định ở lại căn hộ của Huy, Vy và Huy về đến nơi với tâm trạng nặng nề. Căn hộ một người ở của Huy chỉ có một phòng ngủ và một giường đơn, điều này khiến cả hai cảm thấy khá bối rối khi nghĩ đến việc phải chia sẻ không gian .

Khi họ bước vào căn hộ, Vy nhìn xung quanh và không thể không bật cười dù đang rát lo lắng, khi thấy cảnh tượng hài hước này. Huy, người giám đốc của một công ty lớn, giờ đây đang phải giải quyết một tình huống không thể nghiêm trọng hơn: chính là ngủ trên ghế sofa trong căn hộ của mình .

Vy: (cười khúc khích) "ôi trời, giám đốc Huy, cũng phải ngủ trên ghế sofa:))). Có lẻ đêm nay tôi làm phiền anh thật rồi ?"

Huy: (nhướng mày, cố gắng tỏ ra nghiêm túc) "Chúng ta đang ở trong tình trạng khẩn cấp. Giám đốc hay bác sĩ, an toàn của em bây giờ là ưu tiên hàng đầu."-Có lẻ Huy đã nhận ra ám chỉ gì đó từ cái khăn số 26 của Hằng nên mới kiên quyết như thế.

Vy: (vừa cười hồn nhiên vừa vỗ vai Huy) "Thế mà tôi cứ tưởng anh là người điều hành những cuộc họp lớn với điều kiện tiện nghi và rất khó tính . Thế mà bây giờ thì lại thấy anh ngủ trên ghế sofa giống như một nhân viên , tôi đùa thôi - thật sự cám ơn anh rất nhiều."

Cả đêm đó, không khí trong phòng dường như trở nên nặng nề và ngột ngạt hơn bao giờ hết. Huy và Vy không thể nào chợp mắt, sự lo lắng và sợ hãi cứ quẩn quanh trong đầu họ như những cơn ác mộng không dứt.

Vy ngồi trên giường, ánh mắt vô hồn nhìn ra ngoài cửa sổ. Cảnh tượng đáng sợ mà cô chứng kiến tại hiện trường không ngừng ám ảnh tâm trí cô. Hình ảnh của cái xác Hằng với dây thừng quanh cổ và cái khăn thêu số 26 không ngừng lặp lại trong tâm trí Vy, khiến cô không thể tập trung vào bất cứ điều gì khác.-Vy thật sự không hiểu và không muốn sự thật là theo hướng đó vì cái khăn số 50 của ba mình cầm trên tay khi mất.

-Tưởng chừng đêm đó họ đã được nghỉ ngơi nhưng.....khi Huy vừa ngồi xuống ghế sofa thì anh nhận được một cuộc gọi khẩn cấp từ số lạ, anh không thể không cảm thấy hồi hộp....

Huy: (nhấc máy, cố gắng giữ bình tĩnh) "Alo?"

Giọng nói trong điện thoại trầm thấp và bí ẩn: "xin chào buổi tối anh chàng may mắn !! có lẻ như mày đã thấy cái khăn số 32 rồi nhỉ. Suỵt !!! để tao cho mày biết số 32 không phải là số cuối cùng".

Huy: (hoang mang) "Ai đang nói vậy? Tại sao mày lại biết về cái khăn?"

Giọng nói cười khẩy: " Mày hãy để mắt đến những gì sắp xảy ra. Những cái khăn còn lại sẻ từ từ xuất hiện , nhưng có cũng có thể mày sẽ là cái khăn tiếp theo thì sao nhỉ há há há."

Cuộc gọi kết thúc đột ngột, để lại Huy với cảm giác rùng rợn và bối rối. Anh cảm thấy một sự căng thẳng dâng trào, không chỉ vì nội dung cuộc gọi mà còn vì sự bí ẩn và mối đe dọa tiềm tàng.

Huy đứng bên cửa sổ, đôi tay buông thõng. Anh không thể quên cuộc gọi bí ẩn mà mình nhận được. Câu nói của kẻ lạ mặt, nhắc đến những cái khăn và ám chỉ rằng cái khăn số 32 không phải là cái cuối cùng, cứ vang vọng trong đầu anh. Cảm giác bị theo dõi và sự sợ hãi tột cùng khiến anh cảm thấy căng thẳng không thể chịu nổi.- tại sao , tại sao lại là An , Hằng và Ba vy họ đều có một cái khăn khi mất ?

-Vy đã đứng sau Huy từ đầu cuộc gọi ....Vy giật mình vì giọng nói từ cuộc gọi nghe khá là quen thuộc - nhưng không thể nào , đều này là không đúng quá hư cấu , không thể nào là người đó....Vy đứng trầm ngâm như thế cho đến khi cuộc gọi kết thúc.

Huy: (quay lại nhìn Vy, giọng lo lắng) "Vy, em có ổn không? em đứng đó tự nãy giờ à?"

Vy: (khẽ lắc đầu, ánh mắt đờ đẫn) "không , tôi chỉ khát nước và vừa mới ra khỏi phòng thôi, hình như anh có chuyện gì hả ?."

Huy: (thở dài, nghĩ trong đầu) "Mình dường như thấy cái khăn số 26 của Hằng có gì đó không đúng, lạ thật nếu như suy đoán mình đúng thì cái khăn của Hằng lại sai ý mình ....có lẻ không nên cô ấy biết về cuộc gọi vừa nãy... " - không có gì đâu em , chẵng là anh thấy khó ngủ vì chuyện hồi tối nay, chắc em cũng vậy nhỉ ?

Vy: (bất ngờ vì Huy trả lời thế) "Đúng vậy ."- Vy trả lời dứt khoác rồi đi nhanh vào phòng khoá cửa lại....Huy cũng không nghĩ ngợi nhiều - chắc do cô ấy mệt thôi.

sáng hôm sau.....

-Khi ánh sáng buổi sáng vừa rọi qua khung cửa sổ nhỏ của căn hộ, Huy và Vy đã chuẩn bị sẵn sàng để tiếp tục cuộc điều tra. Bầu không khí giữa họ vẫn đầy căng thẳng, không chỉ vì những gì đã xảy ra mà còn vì những nghi ngờ chưa được giải đáp. Huy và Vy quyết định quay lại hiện trường quán cà phê ở khách sạn để kiểm tra thêm chứng cứ.

Huy: (vừa uống một ngụm cà phê, vừa nói) "Chúng ta cần phải xem xét camera an ninh xung quanh quán cà phê. Có thể chúng ta sẽ tìm thấy manh mối quan trọng ở đó Vy nhỉ ."

Vy: (nói, mắt vẫn còn mờ mịt vì mệt mỏi) "Tôi cũng nghĩ thế . Nhưng chúng ta cần phải cẩn thận. Có vẻ như camera ở quán lúc ấy sẻ có câu trả lời?."

-Khi đến khu vực xung quanh quán cà phê, họ tìm thấy một camera an ninh gần đó có thể đã ghi lại cảnh tượng quan trọng vào thời điểm Vy phát hiện cái xác. Huy và Vy tiếp cận một nhân viên bảo vệ, người này chấp nhận yêu cầu của họ và đưa họ đến phòng giám sát.-Nhưng có vẻ như người nhân viên này có những biểu hiện rất lạ.

Vy: (chỉ tay vào camera) "Chúng ta cần xem video từ camera này. Có thể nó đã ghi lại mọi thứ xảy ra ngoài quán cà phê vào lúc khoảng 10h30 tối hôm qua."

Nhân viên bảo vệ: (gật đầu, thở mạnh và mở máy tính) "Để tôi tìm đoạn video cho các bạn."

Xem Video.....

Khi video được phát, cảnh tượng trên màn hình khiến cả hai đều căng thẳng. Trong video, họ thấy rõ ràng hình ảnh của một người đàn ông lạ mặt mang bộ đồ trông khá củ và lỗi thời đứng gần cửa sổ quán cà phê vào khoảng thời gian Vy thấy cái xác. Nhưng điều gây sốc hơn là cảnh tượng của cái xác Hằng. Cái xác được cột dây thừng vào chân và bị thả từ trên xuống ngay tại cửa sổ mà Vy đã nhìn thấy.

Vy: (sững sờ, mắt mở to) "Đó chính là cảnh tượng tôi đã thấy! Cái xác được thả từ trên cao xuống ngay cửa sổ mà tôi với anh Huy đang ngồi."

Nhưng rất lạ tại sao anh Huy lại không thấy....họ xem tiếp một đoạn nữa....

Vy và Huy tiếp tục xem video, nhưng khi họ quay lại đoạn video để xem lại cảnh tượng, điều kỳ lạ xảy ra. Cái xác cùng với dây thừng đã hoàn toàn biến mất khỏi màn hình sau khi Huy quay lại nhìn vào cửa sổ. Tất cả dấu vết của cái xác đều không còn.

Vy: (run rẩy, nói) "Nhưng sao lại như vậy? Cái xác đã biến mất. Tại sao không còn dấu vết nào nữa?"

Huy: (hoang mang, nhìn vào màn hình) "Cái xác và dây thừng đã biến mất hoàn toàn. Điều này không thể giải thích được , như trong phim vậy?."

Người đàn ông kia trông rất khả nghi....

Khi họ tiếp tục xem video, hình ảnh của người đàn ông lạ mặt vẫn còn hiện rõ. Dù không rõ mặt, nhưng Vy có cảm giác rất quen thuộc với người đó. Cảm giác này khiến Vy cảm thấy lo lắng và bất an.- Hắn ta đã đứng đó chứng kiến toàn bộ sự việc xảy ra thậm chí ....

Vy: (nhìn chăm chú vào màn hình, giọng run rẩy) "Người đàn ông đó... tôi cảm thấy như đã thấy hắn ở đâu đó trước đây. Có cảm giác rất quen thuộc."

Huy: (đưa tay xoa trán, lo lắng) "Có lẽ chúng ta nên điều tra về người này. Nhưng nếu cái xác đã bị di chuyển đến hẻm nhà em, có thể chúng ta đang đối mặt với một kế hoạch tinh vi hơn.

Khi Huy xem lại đoạn video, một suy nghĩ đáng lo ngại nảy sinh trong đầu anh. Huy nhớ lại rằng cái xác của An đã được phát hiện cùng thời điểm với cái xác của Hằng. Nếu như cái xác của Hằng đã được di chuyển đến hẻm Ngỏ, như Vy đã nói, thì làm sao cái xác của An lại xuất hiện đúng lúc như thế?

Huy: (thì thầm, suy nghĩ trong đầu) "Thời gian phát hiện cái xác của An và cái xác của Hằng trùng khớp một cách kỳ lạ. Nếu như cái xác của Hằng được di chuyển đến hẻm Ngỏ, làm sao cái xác của An lại có thể ở đó vào đúng lúc như vậy? Thậm chí trong đoạn video này, cái xác của Hằng tự biến mất cả cộng dây... Mình điên thật rồi."

Trở Lại Hẻm

Sau khi xem xong đoạn video từ camera an ninh, Vy và Huy quay trở lại hẻm nơi phát hiện cái xác của Hằng. Ánh sáng ban ngày chiếu rọi vào con hẻm nhỏ hẹp, càng làm nổi bật sự u ám và rùng rợn của hiện trường. Không khí lạnh lẽo bao trùm, và mỗi bước đi của họ dường như vang vọng trong im lặng của hẻm tối tăm.

Huy: (dưới ánh sáng mờ nhạt, cúi xuống tìm kiếm) "Chúng ta cần phải kiểm tra kỹ lưỡng khu vực này. Có thể có manh mối nào đó bị bỏ sót."

Vy: (đi dọc theo hẻm, mắt căng thẳng) "Mong rằng chúng ta có thể tìm thấy điều gì đó hữu ích."

Sau một hồi thì Huy thấy cái gì đó ....

Khi Huy di chuyển một ít đống rác gần nơi phát hiện xác, anh chợt thấy một mảnh giấy nhỏ được giấu kín dưới xác của Hằng. Anh cẩn thận nhặt mảnh giấy lên và mở ra. Nội dung của thông điệp khiến cả hai cảm thấy rùng rợn:

"Số 26 sắp đến"

Huy: (nhìn vào mảnh giấy, nhíu mày) "Đây là thông điệp đe doạ ư. 'Số 26 sắp đến'... Điều này có ý nghĩa gì?"

Vy: (hoảng hốt) "Số 26... Có phải là cái khăn số 26 không? Nhưng khoan đã, chúng ta đã thấy cái khăn số 26 rồi. Tại sao lại có thông điệp này, không lẻ cái thông điệp này gửi đến Hằng?"

Huy cảm thấy một cơn rùng rợn lan tỏa trong người. Sự lặp đi lặp lại của các số và cái khăn bắt đầu khiến anh kết nối những chi tiết với nhau. Đột nhiên, một suy nghĩ chợt nảy ra trong đầu Huy. Anh nhận ra rằng số trên cái khăn không phải chỉ là một con số ngẫu nhiên mà có thể là ám chỉ độ tuổi của nạn nhân.

Huy: (suy nghĩ trong đầu) "Đúng như mình đã nghi ngờ, cái số trên cái khăn có thể là độ tuổi của nạn nhân. An 32 tuổi, ba của Vy mất năm 50 tuổi, nhưng Hằng lại có thể không phải 27 tuổi hoặc có sự nhầm lẫn nào ở đây. Mình cần phải hỏi Vy về tuổi của Hằng ngay."

Huy nhanh chóng quay sang Vy, cảm giác hồi hộp dâng tràn khi anh chuẩn bị hỏi về tuổi của Hằng. Anh biết rằng câu trả lời có thể giúp giải quyết một phần của vụ án này.

Huy: (lo lắng) "Vy, em có biết Hằng năm nay bao nhiêu tuổi không?"

Vy: (ngạc nhiên, trả lời) "Hằng ư tôi nhớ không nhầm năm nay cổ 27 tuổi, lớn hơn tôi một tuổi. Sao anh lại hỏi vậy?"

Huy cảm thấy có một cơn sóng nghi ngờ và lo lắng trong lòng. Anh không thể không lo lắng về việc mình có thể là nạn nhân tiếp theo. Huy nhận ra rằng số 26 có thể không chỉ là một ám chỉ mà là một chỉ dẫn quan trọng cho những sự việc sắp xảy ra. Anh quyết định giữ kín nghi ngờ của mình với Vy, để bảo vệ cô khỏi sự lo lắng không cần thiết và để tránh làm rối loạn kế hoạch của mình.

Huy: (hơi lảng tránh, cố gắng mỉm cười) "À, không có gì quan trọng. Chỉ là anh muốn kiểm tra lại thôi à em đừng bận tâm. Chúng ta hãy tập trung vào việc giải quyết vụ án này.!!"

-Sau khi phát hiện mảnh giấy với thông điệp bí ẩn "Số 26 sắp đến," Vy cảm thấy một sự bất an sâu sắc. Mặc dù không hiểu hết ý nghĩa của thông điệp, cảm giác lo lắng không thể bị che giấu. Dù đã cố gắng giữ bình tĩnh, số lượng bệnh nhân tại bệnh viện ngày càng đông, và Vy cảm thấy mình cần phải quay lại bệnh viện để giải quyết các công việc đang chờ đợi.

Huy: (nhìn Vy với vẻ mặt lo lắng) "Vy, em hãy cẩn thận và giữ an toàn. Nếu có bất kỳ điều gì bất thường, hãy lập tức liên lạc với anh. Em hiểu không?"

Vy: (gật đầu, cảm thấy một chút nhẹ nhõm từ sự lo lắng của Huy) "Em hiểu rồi. Anh cũng phải chú ý đến công việc của mình, đừng để bị phân tâm nhiều quá nhé."

Huy: (cố gắng mỉm cười, dù trong lòng vẫn lo lắng) "Chắc chắn rồi. Anh sẽ không thể nghỉ ngơi cho đến khi mọi chuyện được làm rõ. Em hãy về bệnh viện, còn anh sẽ quay về công ty."

Huy Quay Lại Công Ty

Khi Huy trở lại công ty, tâm trí anh không thể tập trung vào công việc. Mặc dù có rất nhiều việc phải làm, nhưng sự lo lắng về nạn nhân tiếp theo khiến anh không thể hoàn toàn tập trung. Mỗi lần nhìn vào đồng hồ, anh lại lo lắng về sự an toàn của Vy và về những gì có thể xảy ra tiếp theo.

Huy: (thì thầm với chính mình) "Mình phải làm gì đó. Nếu như lời đe dọa 'Số 26 sắp đến' có nghĩa là sẽ có một nạn nhân mới, thì Vy có thể là mục tiêu tiếp theo?."

Nhưng khoan đã....

Khi kết thúc giờ làm việc, Huy cảm thấy một nỗi lo lắng ngày càng lớn hơn. Anh quyết định quay lại hiện trường nơi phát hiện xác của An để kiểm tra. Sự nghi ngờ của anh là, nếu lời đe doạ "Số 26" thực sự là của cái xác Hằng, thì có thể có một thông điệp tương tự ở hiện trường nơi xác của An được phát hiện.

Huy: (nhìn đồng hồ, quyết định) "Mình không thể chờ đợi thêm nữa. Mình phải đến hiện trường ngay."

Quay Lại Hiện Trường

Huy vội vã đến hiện trường gần bãi giữ xe, nơi phát hiện xác của An. Ánh sáng mờ tối khiến không khí càng thêm bí ẩn và căng thẳng. Anh bắt đầu kiểm tra kỹ lưỡng khu vực, cảm giác hồi hộp dâng trào khi anh tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu nào có thể liên quan đến lời đe dọa.

Huy: (cẩn thận kiểm tra khu vực xung quanh) "Có thể sẽ không có lời đe doạ rõ ràng như ở hiện trường của Hằng, nhưng không thể loại trừ khả năng."

Trong khi kiểm tra khu vực, Huy bất ngờ tìm thấy một mảnh giấy nhỏ giấu trong một chỗ khuất gần nơi phát hiện xác của An. Anh cẩn thận mở mảnh giấy và đọc nội dung:

"Số 26 đã đến"

Huy: (thở hổn hển, cảm giác hồi hộp tăng lên) "Đây là một lời đe doạ rõ ràng. Nếu như lời đe doạ ở hiện trường của An đã xuất hiện, thì điều này có thể xác nhận rằng những cái khăn thực sự liên quan đến từng nạn nhân và chúng ta có thể đang bị theo dõi."

Huy cảm thấy sự lo lắng tràn ngập trong lòng. Nếu thông điệp "Số 26" là dấu hiệu của một mối đe dọa thực sự, thì Vy có thể đang gặp nguy hiểm. Huy quyết định không thể chờ đợi thêm nữa. Anh lập tức gọi điện cho Vy, hy vọng rằng cô đang ở một nơi an toàn và không bị ảnh hưởng bởi mối đe dọa.

Huy: (gọi điện, giọng lo lắng) "Vy, em đang ở đâu hả ?

Vy: (nghe giọng Huy qua điện thoại, cảm thấy căng thẳng) "Em ở bệnh viện, đang giải quyết công việc. có chuyện gì vậy anh?"

Huy: (quyết tâm) "Anh không thể giải thích hết mọi thứ ngay bây giờ, nhưng em hãy giữ an toàn và thông báo cho anh nếu có điều gì bất thường. Anh sẽ đến đó ngay."

Sau khi phát hiện thông điệp "Số 26 đã đến" ở hiện trường gần bãi giữ xe, Huy cảm thấy một cơn sóng lo lắng mạnh mẽ. Anh nhanh chóng đến bệnh viện để đón Vy, hy vọng có thể bảo vệ cô và tìm ra thêm thông tin.

Huy đến bệnh viện

Huy: (đến phòng bệnh, mặt nghiêm trọng) "Vy, chúng ta cần phải nói chuyện ngay."

Vy: (ngạc nhiên, lo lắng) "có chuyện gì thế? Anh thấy điều gì không ổn à?"

Huy: (nhanh chóng giải thích) "Có một lời đe doạ mới ở hiện trường của An. Nó nói rằng 'Số 26 đã đến,' điều này có thể liên quan đến các cái khăn và các vụ án. Nếu như thông điệp này thực sự có ý nghĩa, chúng ta cần phải kiểm tra tất cả các địa điểm có liên quan."

Vy: (ngẫm nghĩ) "Nếu lời giải thích của anh là đúng, có lẽ quán cà phê ở khách sạn cũng có thể có một mối đe dọa tương tự. Chúng ta nên kiểm tra ngay."

Huy: (gật đầu) "Chúng ta phải hành động nhanh. Tuy nhiên, khách sạn hiện đang đóng cửa để bảo trì an ninh. Chúng ta phải tìm cách vào bên trong."

Cả hai quyết định không thể chờ đợi thêm nữa và lên kế hoạch để đột nhập vào khách sạn. Cảnh tượng kế hoạch của họ trở nên hài hước và kịch tính ngay lập tức.

Huy: (mỉm cười) "Được rồi, chúng ta cần phải nghĩ ra một kế hoạch thông minh. Nếu không có cách nào vào thẳng, chúng ta phải thử cách khác em oke không."

Vy: (với một nụ cười) "Thế này nhé, anh giả vờ là một nhà cung cấp dịch vụ khẩn cấp, còn em làm khách hàng cần hỗ trợ kỹ thuật. Chúng ta có thể tạo một lý do để vào trong."

Huy: (cười) "Được ý kiến hay đó, nhưng nếu ai hỏi, chúng ta phải thật chuyên nghiệp nhé."

Cả hai chuẩn bị, Vy mặc một bộ đồ làm việc tạm thời mà cô có sẵn và Huy mặc một bộ đồng phục giả làm nhân viên kỹ thuật. Họ cùng nhau tiếp cận khách sạn.

Huy và Vy tại Khách Sạn

Huy: (đi đến lễ tân, nói to) "Chúng tôi là đội bảo trì khẩn cấp từ công ty dịch vụ, cần phải kiểm tra hệ thống camera ngay lập tức."

Nhân viên lễ tân: (nghi ngờ) "Xin lỗi, nhưng chúng tôi không thể cho phép ai ra vào lúc này thưa anh."

Vy: (với vẻ mặt nghiêm túc) "Đây là vấn đề quan trọng, nếu không kiểm tra ngay, chúng tôi không thể đảm bảo an ninh. Hãy kiểm tra giấy phép của chúng tôi nếu anh muốn."

Nhân viên lễ tân: (nhìn vào giấy tờ giả, có vẻ lo lắng) "Được rồi, hai người có thể vào."

Huy và Vy trao đổi ánh mắt và quyết định rằng Huy sẽ vào, còn Vy ở lại ngoài cửa để cảnh giác.

Khám Phá Trong Khách Sạn

Huy bước vào khu vực an ninh của khách sạn. Anh nhanh chóng tìm thấy phòng chứa các camera và hệ thống giám sát. Khi mở cửa, Huy thấy các báo cáo vụ án và ghi chép về những cái khăn trên bàn. Điều này khiến anh cảm thấy lo lắng.

Khi Huy đang kiểm tra các tài liệu, bất ngờ một mảnh giấy rơi từ trang bìa của một báo cáo:

"Số 36 đã đến"

Huy: (thở hổn hển, cảm giác hồi hộp tăng lên) "Chết tiệt, có vẻ như hung thủ đang ở đây. Mọi chuyện đã tệ hơn mình nghĩ. Nhưng khoan số 36 là ý gì , không lẻ đang ám chỉ đến mình"

Huy nhanh chóng gọi cho Vy, nhưng không nhận được phản hồi. Sau đó, Vy gửi tin nhắn cho Huy:

"Em thấy khá mệt , nên lên quán cà phê trước đợi anh . Anh hãy đến ngay khi xong việc nhé."

Huy: (hoảng hốt, gọi lại cho Vy) "Vy, em không nên đi một mình. Anh đến ngay lập tức."

Huy nhanh chóng đóng lại các tài liệu và rời khỏi phòng an ninh. Anh không có thời gian để lãng phí và lao ra ngoài, vội vàng đến quán cà phê.

Huy mở cửa vào quán cà phê, nơi không khí im lặng và căng thẳng làm cho từng bước chân của anh vang vọng rõ rệt. Bước vào bên trong, anh cảm thấy như mình đang bước vào một cơn ác mộng tăm tối. Ánh sáng mờ ảo từ những chiếc đèn neon nhấp nháy, tạo nên bóng tối kỳ quái trên các bức tường và bàn ghế.

Khi đến gần quầy pha chế, Huy phát hiện một mảnh giấy nằm lăn lóc trên mặt bàn. Anh cúi xuống, run rẩy mở ra và đọc dòng chữ viết tay:

"Số 26 đã đến, và không có ai cứu được."

Lời nhắn lạnh lùng khiến anh cảm thấy như có một lớp băng giá lan tỏa trong lòng. Huy cảm thấy một cơn sóng lo lắng và bất lực cuồn cuộn trong ngực.

Cả quán cà phê vẫn vắng lặng, chỉ còn lại âm thanh nhẹ của gió thổi qua cửa sổ. Huy đứng ở giữa không gian tối tăm, không biết bước tiếp theo của mình sẽ dẫn đến đâu. Với mỗi giây trôi qua, sự hồi hộp và lo lắng gia tăng. Anh phải quyết định nhanh chóng để tìm ra Vy và đối mặt với nguy hiểm đang rình rập.

Lời đe dọa trên mảnh giấy "không có ai cứu được" có phải là sự thật, hay chỉ là một trò đùa tàn nhẫn của kẻ giết người?


創作者的想法
Charlie_Music Charlie_Music

Your gift is the motivation for my creation. Give me more motivation!

Creation is hard, cheer me up!

I tagged this book, come and support me with a thumbs up!

Like it ? Add to library!

Have some idea about my story? Comment it and let me know.

next chapter
Load failed, please RETRY

新章節待更 寫檢討

每周推薦票狀態

Rank -- 推薦票 榜單
Stone -- 推薦票

批量訂閱

目錄

顯示選項

背景

EoMt的

大小

章評

寫檢討 閱讀狀態: C3
無法發佈。請再試一次
  • 寫作品質
  • 更新的穩定性
  • 故事發展
  • 人物形象設計
  • 世界背景

總分 0.0

評論發佈成功! 閱讀更多評論
用推薦票投票
Rank NO.-- 推薦票榜
Stone -- 推薦票
舉報不當內容
錯誤提示

舉報暴力內容

段落註釋

登錄